NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 323

John bảo:
– Tớ không nghĩ mình sẽ đi lâu đâu. Trong khi triệu chứng đó có lẽ chỉ

xảy ra khi tớ rời khỏi cơ thế một khoảng thời gian quá dài thôi. Ngoài ra, tớ
nghĩ cả hai chúng ta cũng cần có một ít thời gian ở riêng, đúng không?

– Tớ mừng là cậu nghĩ vậy, vì tớ cũng cần được ở một mình một lúc lắm.

Tớ đang bắt đầu cảm thấy mình giống như một… Cái đó gọi là gì nhỉ? Khi
ai đó có hai nhân cách ấy?

– Một người bị bệnh tâm thần hả?
– Chính xác.
John bật cười:
– Ok. Khi nào cậu sẵn sàng thì bảo tớ nhé.
– Cậu đi đi.
John cho biết:
– Tớ sẽ có thể thấy cậu và nghe cậu nói, nhưng dĩ nhiên cậu sẽ không thể.

Chừng nào tớ chưa quay lại. Cho nên, tớ hi vọng cậu không phiền nếu lát
nữa tớ bước thẳng vào người cậu. Để tiết kiệm thời gian ấy mà.

Finlay:
– Cứ thoải mái. Và John, nhớ cẩn thận nhé.
– Chắc chắn rồi.
Cuối cùng, John bước ra khỏi cơ thể của Finlay với một cảm giác mãnh

liệt như được giải phóng. Nó giống như việc cởi bỏ một bộ tuxedo, hay cởi
nút của một cái cổ áo chật ních. Cậu cảm thấy như thể mình có thể hít thở
lần nữa và, nếu đang sở hữu một lá phổi thật sự, cậu chắc chắn sẽ thở dài
một tiếng đầy mãn nguyện.

Cảm thấy cậu bạn djinn rời đi, Finlay đột ngột thấy hơi chóng mặt, và

buộc phải ngồi xuống một cái ghế để khỏi bị ngã gục. Nó làm cậu nhận ra,
cậu đã trông cậy vào linh hồn của John nhiều như thế nào trong việc thực
hiện những hoạt động thể chất thông thường, như đi lại và cúi xuống nhặt
đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.