NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 37

Khỏi nói cũng biết Dybbuk vui sướng đến dường nào khi được gặp gỡ

thần tượng của cậu.

Cậu thú nhận khi chỉ còn hai người bọn họ trong phòng thay đồ của nhà

ảo thuật:

– Mới nãy cháu cứ nghĩ cháu đã bắn trúng chú rồi.
Apollonius cho biết:
– Chỉ là diễn thôi, chàng trai. Khán giả luôn kích động khi nghĩ có tai nạn

xảy ra. Họ khoái ý tưởng ta bị giết ấy mà.

– Giống như Houdini vĩ đại, phải không chú?
– Cháu có vẻ biết nhiều về ảo thuật nhỉ?
Dybbuk nói:
– Houdini vĩ đại nhất. Nhưng chú cũng rất tuyệt.
Apollonius cố tỏ vẻ khiêm tốn, nhưng thất bại.
– Thế còn cháu thì sao? Cháu có làm được trò ảo thuật nào không?
– Dĩ nhiên được.
Bị tiêm nhiễm bởi ánh đèn rực rỡ của Las Vegas cùng không khí sôi động

của một buổi trình diễn hoành tráng trên sân khấu, Dybbuk muốn gây ấn
tượng với thần tượng của cậu. Bất chấp lời cảnh báo của mẹ về việc sử dụng
sức mạnh djinn, cậu quyết định cho Apollonius thấy một thứ mà nhà ảo
thuật chắc hẳn sẽ nghĩ là trò ảo thuật cận cảnh thay vì là một phép thuật thực
sự. Dybbuk duỗi tay ra, kéo tay áo lên, như cách các ảo thuật gia thực thụ
thường làm trên tivi, và đưa cho Apollonius xem lòng bàn tay rồi mu bàn tay
trống trơn của cậu. Dybbuk thì thầm từ trọng tâm của cậu. Và khi cậu quay
ngược lòng bàn tay lại lần nữa cho Apollonius xem, có một thanh chocolate
trên đó.

Apollonius khen ngợi:
– Rất tốt.
Dybbuk làm điệu bộ lịch sự hỏi:
– Tôi có thể mượn khăn tay của ngài không, thưa ngài?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.