NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 41

– Dĩ nhiên rồi, nhưng mà…
Chữ “nhưng mà” xuất hiện ở đây là vì sự thật Dybbuk của chúng ta có

phần hơi nhát gái. Với con gái, rất dễ để mọi thứ trở nên hỏng bét. Cậu đã
từng thầm mến một cô bé tên Lisa. Cô bé có ước một điều ước, và vì
Dybbuk thật sự muốn điều ước của cô thành sự thật, cậu đã làm nó xảy ra.
Cậu ước gì mình đã không làm thế. Nhưng cậu đã làm. Lisa đã ước Teddy
Grosvenor, một thằng bé học chung trường với họ ở Palm Springs, “biến đi
cho khuất mắt.” Và Dybbuk đã nhận ra được sự thật phũ phàng của điều ông
Rakshasas thường nói: “Điều ước là một món ăn rất giống một con cá – một
khi đã ăn nó thì khó có thể nhả nó ra.”

[4]

Apollonius tiếp tục thuyết phục:
– Con gái. Cháu nên làm quen dần với việc có hàng trăm bạn gái gào thét

tên cháu bên ngoài khách sạn nơi cháu ở, cũng như cắm trại bên ngoài cổng
chính biệt thự của cháu ở Hollywood. Tới tấp gửi cho cháu ảnh chụp và các
lọn tóc của họ. Cuồng nhiệt đón cháu tại sân bay trên khắp đất nước. Ngất
xỉu vì kích động khi cháu kí tên lên tay họ. Bật khóc chỉ vì cháu chào họ một
tiếng.

– Hàng trăm?
– Hàng ngàn.
Dybbuk gật đầu. Tất cả suy nghĩ về việc gặp cha giờ đây đã biến mất

hoàn toàn khỏi đầu cậu. Cậu biết mình muốn gặp ai. Cậu muốn gặp các bạn
gái. Hàng ngàn bạn gái.

* * *

Được một nửa đường xuyên qua nước Mĩ, cậu Nimrod gọi điện cho bà

Jenny Sachertorte từ bên trong ngọn lốc gió.

Bà hỏi:
– Nimrod, tôi vừa mới đi ngủ. Có chuyện gì hả? Cô Marion Morrison đến

chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.