NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 64

nhỏ bao phủ xung quanh. Một cái liếc mắt về phần thông tin ghi trên bức
tường đại sảnh xác nhận suy nghĩ của John: đây chính là Đền Dendur.

Nghĩ rằng ông Rakshasas chắc hẳn đã ở đây, John gọi lớn:
– Ông Rakshasas? Là cháu. John. Ông ở đâu vậy?
Trước sự ngạc nhiên của cậu, không hề có tiếng trả lời. John gọi lại lần

nữa và đứng ngay phía trên một bộ máy điều hòa trên sàn nhà để làm bản
thân bớt vô hình. Khá kì lạ khi cậu tự thấy bản thân như vậy – ở đây, nhưng
cũng không phải ở đây. Giống như hình ảnh phản chiếu trên mặt nước.

Cậu lại gọi lần nữa, lần này với âm lượng lớn hơn:
– Ông Rakshasas? Cháu ở đây.
Tiếng thầm thì của ông Rakshasas vang lên:
– Im lặng, John, im lặng nào.
Theo bản năng, John đưa mắt tìm kiếm xung quanh nhưng không nhìn

thấy gì. Cậu cảm thấy ông Rakshasas kéo cậu ra khỏi máy điều hòa, và nhìn
thấy cơ thể cậu dần biến vào hư không khi linh hồn của cậu dần ấm áp trở
lại.

Cậu thầm thì với người mà hiện giờ tuy không thấy, cậu vẫn cảm thấy

được đang đứng kế bên:

– Chuyện gì vậy?
Ông Rakshasas thầm thì:
– Ông cũng không rõ. Nhưng ông cảm thấy có gì đó bất thường ở đây.

Suỵt. Nhìn kìa. Nhìn đằng kia kìa, John.

Qua cánh cửa phía nam của mạn Sackler Wing, bước vào là một người kì

lạ cao chừng hai mét, với áo chùng màu xám dài đến gốc, bộ giáp “vảy cá”,
bộ râu cằm nhỏ, kiểu tóc búi chỏm đầu phức tạp, và mang theo một thanh
kiếm dài. Đó là một người đàn ông, nhưng cũng không phải một người đàn
ông, vì màu xám nhạt trên khuôn mặt vô hồn cùng đôi mắt trống rỗng không
hề chuyển động của nó làm John nghĩ đó chỉ là hình ảnh của một con người.
Cách di chuyển của nó cũng không mấy tự nhiên: giần giật, cứng ngắc, như
thể nó không quen bước đi, cũng như không quen vung vẩy đôi tay. Giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.