NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 83

Metropolitan ở New York, đến Đền Dendur. Nhưng linh hồn hai ngài đây lại
có vẻ biết rõ mình là gì, mình đang làm gì, cũng như mình muốn đi đâu.

Ông Rakshasas nói:
– Hiển nhiên là không ích lợi gì khi mang theo dù nếu giày bạn bị lủng

lỗ. Chúng tôi biết mình ở đâu, Leo, và chúng tôi không phải loại người phàn
nàn về chuyện đó. Chúng ta luôn phải để một củ khoai tây nhỏ đi kèm với
một củ khoai tây lớn.

Ba người ngồi xe buýt xuống Nhà ga Trung tâm để bắt tàu lửa đến sông

Hudson. John nhận ra những hành khách khác hoàn toàn không chú ý gì đến
họ. Giống như họ không có mặt ở đây. Giống như họ là những hồn ma. Leo
nói đúng. Ngoài chi tiết đó, John nghĩ linh giới cũng không mấy khác biệt
với thế giới thật. Ngoại trừ việc mọi thứ chỉ có hai màu trắng đen. Ngay cả
người sống cũng hiện ra với hai màu trắng đen ở phía bên này của cổng vào
ngôi đền. Nhưng cậu bắt đầu nghĩ việc bước vào thế giới hư vô, như cách
gọi của cậu Nimrod, thông qua một ngôi đền chỉ tổ lãng phí thời gian mà
thôi.

Nghiêng người về phía ông Rakshasas, cậu thầm thì:
– Nếu chỉ là vấn đề bắt xe buýt và tàu lửa, chúng ta có thể tự mình làm

việc đó mà. Cháu biết đường đến đảo Bannerman. Tại sao chúng ta lại phải
tốn công đến tận ngôi đền? Tại sao chúng ta cần Leo dẫn đường?

Ông Rakshasas cho biết:
– Thứ nhất là, chúng ta hiện có thể trông thấy nhau, trong khi chúng ta

không thể trước đây. Một việc hữu ích. Và chúng ta sẽ có thể thấy Faustina,
một việc cũng hữu ích không kém. Vô hình là một bất lợi lớn khi cháu muốn
nói chuyện với ai đó.

John gật gật đầu:
– À đúng, cháu không nghĩ đến việc đó thật.
Ông Rakshasas nói tiếp:
– Thêm một lí do nữa. Giống như hướng dẫn viên du lịch, một người hầu

Ka sẽ biết được một số chuyện mà chúng ta không biết. Ví dụ như, trong số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.