NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 103

chúng tôi luôn qua lại theo kiểu không mặn không nhạt, có khi
cùng họp xong cũng tiện đường ăn cơm, dạo phố.

Vào thời gian uống trà chiều, sau khi đã bận rộn hơn nửa ngày

trời, cơ thể và tinh thần thả lỏng, Phục Linh thỉnh thoảng nói vài
câu thật lòng, phàn nàn với tôi về những nỗi lúng túng và bị đối
xử lạnh nhạt mà cô gặp phải khi tiếp khách hàng. Nói đến khóa
bồi dưỡng, cô từng học, giống như cách ủng gãi ngứa, cô cho rằng
khoa học đó lãng phí thời gian mà lại không thật sự giải quyết
được vấn đề.

Dần dần, tôi nhìn thấy một mặt tính cách thực của Phục Linh.

Theo tôi thấy, sự bình tĩnh tự kiềm chế của cô là một bản năng
bẩm sinh, càng là một dạng tự bảo vệ.

Lúc đêm khuya người vắng, cô là một cô gái không có cảm giác

an toàn, quen bật đèn, ôm chăn ngủ. Lo lắng, mệt mỏi, đau lòng,
sau khi che mặt khóc xong, ngày hôm sau, xuất hiện trước mặt
mọi người, cô vẫn tươi cười rạng rỡ, tiếp tục tỉnh bơ canh giữ con
mồi, sát phạt quyết đoán, không có kẽ hở nào có thể công kích,
dường như áng mây bay qua không để lại dấu vết.

Có một dạo, Phục Linh đột nhiên bặt vô âm tín. Không online

QQ, di động cũng tắt máy. Nghe mọi người đồn rằng, Phục Linh bị
sếp cho thôi việc vì thành tích không tốt, cô cảm thấy quá ấm ức
nên lẳng lặng về quê, mấy tháng đóng cửa không ra ngoài, một
mình liếm láp vết thương rỉ máu để trị thương.

4

Khi gặp lại, thân phận kinh doanh thương mại điện tử của Phục

Linh khiến người ta thấy trước mắt bừng sáng. Cô bán hoa quả
trên mạng, không những đã đăng ký thương hiệu của mình mà
còn sở hữu đến mấy cơ sở trồng trọt đã ký hợp đồng, dùng tư duy
internet tiến hành kinh doanh thương mại, o ine thể nghiệm,
online đặt hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.