NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 104

Để thực hiện ước mơ khởi nghiệp, Phục Linh gần như dốc hết

toàn bộ tâm sức vào việc kinh doanh, nhẫn nại nhiệt tình tiếp xúc
với từng khách hàng, đến nơi sản xuất ban đầu chụp ảnh trồng và
hái hoa quả, thậm chí lúc ăn cơm, đi đường đều suy nghĩ làm thế
nào nâng cao sức cạnh tranh của sản phẩm.

Mặc dù công việc căng thẳng mệt nhọc, hàng ngày một, hai giờ

sáng mới đi ngủ, nhưng trên mặt cô thường nở nụ cười kín đáo.

Chẳng ai bằng lòng thấp kém, khom lưng uốn gối trước người

khác, chẳng ai bằng lòng sống dưới cái bóng của người khác, dựa
dẫm vào hơi thở của người khác. May mắn thay, chúng ta có cơ
hội lựa chọn.

Chúng ta có thể thông qua sự nghiệp mà mình yêu thích, nhặt

tôn nghiêm về từng chút một, không còn là kẻ tiếp nhận bị động
trong văn hóa chuỗi thức ăn nữa. Ít ra, Phục Linh không muốn
thế.

Cuộc sống làm nông dân trồng cây ăn quả của cô có hương hoa

và tiếng côn trùng kêu của thiên nhiên, ngẩng đầu lên nhìn thấy
ánh sao đầy trời. Những ngày tháng cố gắng mua vui cho “nhân
vật lớn” bên cạnh, lấy lòng nịnh bợ người khác, hoàn toàn không
có, cái tôi đã xa rồi, chẳng còn liên quan đến cô nữa.

Một con người càng để tâm đến cảm nhận của người khác thì

càng hèn mọn, càng yếu thế. Thật ra, chỉ cần bạn muốn, bất cứ lúc
nào bạn cũng có thể trở về thản nhiên, tìm thấy tia sáng của bình
minh trong tăm tối, sống tự tin là chính mình.

Xử Lý Với Cái Tâm Trong Sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.