NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 75

phương. Thái Lan nói: “Đây là kiến thức có được từ việc đi dạo chợ
đồ ăn.”

Nhưng mua thức ăn phục vụ cho các sư, ni và tín đồ của chùa

lại không giống như vậy, cần có một sự lựa chọn khác, đó chính là
hoan hỉ bố thí, Tôi thường đến chùa phục vụ, mua thức ăn mang
đi. Bạn đồng hành liền nhiệt tình chọn rau, trả giá với người bán.

Chúng ta hãy tỉ mỉ ngẫm xem, tiểu thương trong chợ vốn

không dễ kiếm sống, một quả cà, một cây rau diếp ngồng, một
miếng đậu phụ, chênh lệch giá cả giữa một cân một lạng mới có
thể gộp lại thành thu nhập của họ.

Lúc này thì không cần cò kè trả giá. Nhường một chút, họ sẽ

cảm nhận được thiện ý của bạn. Đây là sự bố thí tiện tay có thể
làm được hàng ngày.

Nói xong giá cả còn phải nói đến nguyên liệu nấu ăn ta mua.

Người tu hành chú trọng gặp sao yên vậy, cơm nước đạm bạc, quý
trọng đồ vật, không theo đuổi hưởng thụ vị giác. Điều này có
nghĩa là khi mua thức ăn chúng ta không nên lãng phí.

Người bán thức ăn ở chợ chỉ là buôn bán nhỏ. Nguồn hàng của

họ rất dễ bị tổn hao. Bạn chọn một bó rau, càng lựa tỉ mỉ thì lợi
nhuận của họ càng ít ỏi, có những chỗ bị sâu ăn, trông không đẹp
mắt, nhưng chứng tỏ không phun thuốc, là thực phẩm lành mạnh
bỏ bớt vài lá không tươi là được rồi.

Kỳ thực kiến thức thật sự đến từ những điều thường gặp trong

cuộc sống. Tu hành thật sự cũng là từ một giỏ cơm, một gáo nước,
quý trọng một tờ giấy. tụng niệm một trang kinh. Quay phim là
dự án thương mại, cẩn thận đề phòng bị gạt, tiết kiệm giá thành,
tính toán chi li, đây gọi là làm tốt chức trách. Thường ngày mua
thức ăn phục vụ công chúng, nhường một chút lợi, bản thân vui
vẻ, người bán vui vẻ, đây thật ra là hoan hỉ bố thí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.