NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 15

từ khi nào vậy cà? Lầm bẩm, anh quay đi. Thân thể anh bừng lên nhựa
sống, nó luôn như vậy mỗi khi thấy một cô nàng xinh dẹp. Sao ông trời lại
chơi trò trớ trêu với anh như vậy, sao lại là ngày hôm nay kia chứ? Thích
thú nhìn ngắm phụ nữ xinh đẹp là chuyện tự nhiên thôi, nhưng ngắm nghía
kỹ vào lúc này thì thật là lố bịch. Gianni nhìn xuống chân mình. Rồi anh
nghe tiếng cười của cô. Nó quyến rũ như sức mê hoặc của loài chim sẻ
cánh vàng.

Signor Bellini! Ngạc nhiên thật! Tôi không bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp

lại ngài, một mình nơi này. Thật là một điều ngạc nhiên thú vị!” [Signor:
Ông (tiếng Ý)]

Chân cô sải những bước dài, tự tin trên lối đi rải sỏi, từ vị trí quan sát

thuận lợi trên thềm nhà, Gianni chỉ nắm bắt cô với một cái nhìn thoáng qua.
Khi nhận ra nét mặt cau có, đau buồn của anh, nụ cười trên môi cô vụt tắt.
Chỉ trong chừng vài bước đi mà cô trải qua từ niềm vui đến bối rối, rồi lo
lắng. Bước chân cô do dự, và khi nói tiếp, giọng cô ngập ngừng, ngờ vực.

“Ông là người tôi đã gặp ở Triển lãm Hoa Chelsea, phải không ạ?”

, tôi là Gianni Bellini.”

Gianni thả từng chữ lạnh như băng, nhưng rồi anh nhận ra người quen.

Đây là cô gái ở gian hàng hoa. Gianni không bao giờ quên một gương mặt
xinh xắn hay một thân hình với những đường cong quyến rũ như cô. Nặn ra
một nụ cười, anh gật đầu và chào hỏi ngắn gọn. Những chi tiết về cô dần
dần trở lại trong tâm trí anh. Cô không chỉ xinh đẹp mà còn rất linh lợi.
Điều này đủ làm nên nét mới lạ trong cô khiến Gianni có ấn tượng đặc biệt
lúc ấy, nhưng anh không hề mơ tưởng đến việc gặp lại cô lần thứ hai. Uy
lực trong câu trả lời của anh không ngăn cản được cô gái. Cô tiếp tục cười
giòn và chìa tay về phía anh chào hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.