NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 157

tự do ra đi, nhưng cô lại là người muốn nán lại. Cuộc đời cô mang một
khoảng trống có hình dáng Gianni mà không thứ gì, dù là gia đình hay bạn
bè lấp được. Trong cơn tuyệt vọng, Meg lao vào làm việc ở vườn ươm. Học
hỏi hết những hệ thống mới và gặp gỡ hết nhân viên như là một cách ẩn
náu để quên đi mọi chuyện. Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Cô cần Gianni giữ
thăng bằng cho cô. Không có anh, cuộc đời cô trở nên chông chênh. Mặc
dù tuyệt vọng nhưng cô lại thấy tự hào. Lục tìm các báo thương mại để xem
anh có đăng tin quảng cáo vị trí Quản lý vườn hoa quốc tế hay không chỉ
khiến cô đau khổ, tuyệt vọng thêm. Thế nên cô nghĩ cách tự tạo một công
việc mới cho mình. Để lấy lại thành công mà cô có được ở Chelsea hồi đầu
năm, cô thiết kế và gắn thêm một toa vào chiếc xe của mình, chuyên dùng
để chở cây tới buổi triển lãm hoa quốc gia. Nó không khác gì một hành
dộng di dời điên rồ. Tập trung vào công việc ở vườn ươm làm cô không
còn lo lắng gì về những khó khăn của tương lai mà cô đã đánh mất... cho
đến khi có gì đó đang len lỏi vào trong tầm nhận thức của cô. Cô bắt đầu
cảm thấy trong người khang khác. Ngực cô trở nên mềm hơn, và cô không
thể nhớ nổi lần cuối cùng mình có kinh nguyệt là lúc nào. Điều này chẳng
có gì đáng ngạc nhiên bởi tâm trí cô lúc nào cũng đầy ắp hình ảnh của
Gianni - nhưng nó là điều đáng lo. Cô không còn sống hết mình mỗi ngày
nữa. Tất cả những gì cô làm là để tồn tại. Thức dậy trước khi mặt trời mọc
và làm việc suốt ngày, cô làm không khác gì bị bắt buộc phải làm. Cô bắt
đầu mở cửa làm việc vào buổi sáng và đóng cửa là việc cuối cùng khi đêm
xuống. Khi cha mẹ cô thuyết phục cô rằng cô phải nghỉ ngơi thì cô vào
phòng của mình. Ở đó, cô viết lại những gì cô đã làm được trong thời gian
làm việc ở lâu đài Castelfino. Ít ra, đó cũng là những gì cô có ý định làm.
Cô ngồi vào bàn giấy mà cha mẹ cô đã mua cho cô vào hôm sinh nhật 16
tuổi. Cô đã nhìn ra cánh đồng và những hàng rào kia cả cuộc đời mình.
Nhưng chỉ có hôm nav cô mới nhìn thấy những thứ mới mẻ và thú vị của
khung cảnh nơi đây. Hình ảnh những đôi cánh màu đỏ bay đến tiệc tùng
trên những cây táo gai thường có tác dụng nhắc nhở cô bắt đầu liệt kê danh
sách những thứ cần phải mua cho mùa Giáng Sinh. Hôm nay, cô nhìn trân
trân vào đàn chim quang quác mà không nhìn thấy gì cả. Tâm trí cô đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.