NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 165

Mười

Meg không muốn tỏ ra nhỏ mọn hay tiểu nhân khi chọn những nhánh

hoa mà Gianni đặt. Cô chọn những nhánh mà cô thích nhất ở quầy trưng
bày. Đó là những bông hoa đẹp nhất, những cánh hoa trắng muốt được phủ
một lớp hồng tươi, làm tôn lên vẻ đẹp dịu dàng, mong manh của những
cánh hoa màu vàng. Cô gói lại một cách cẩn thận. Giấy kính bóng này sẽ
bảo vệ những cánh hoa trong tiết trời se lạnh của tháng, trong khi cả thước
dây ruy băng màu hồng cô uốn xoăn để trang trí làm cho những nhánh hoa
trở thành một món quà mà cô rất muốn bản thân mình được tặng.

Địa chỉ của căn hộ Mayfair mà Gianni ở đã khắc sâu vào trái tim cô

ngay lần gặp đầu tiên. Nên cô không cần phải quan sát mới nhận ra nó. Một
anh gác cổng trong bộ đồng phục mời cô vào. Tiếp tân gọi điện để xem cô
có được phép lên phòng anh không. Meg nhanh chóng được thang máy
nhấc lên một dãy phòng sang trọng và yên tĩnh ở trên cùng.

Bước ra khỏi thang máy, bước vào một thế giới toàn thảm nhung dày

cộm và tiếng máy lạnh kêu rì rì, Meg đứng trước cánh cửa trơn tru không
có đường nét gì đặc biệt. Không có tay nắm, cũng chẳng có vòng gõ cửa
hay một dấu hiệu gì để cô biết ai đang ở trong ấy. Meg giơ tay lên nhưng
chẳng kịp gõ. Một người hầu phòng trong bộ đồng phục lịch sự phủ tạp dề
mở cửa ra. Cô ta đón lấy bó hoa lan từ tay Meg, nhưng bị cắt ngang bởi
một chuyển động bên trong căn hộ.

“Cảm ơn, Consuelo. Cô có thể về sau khi xong việc đây,” Giọng

Gianni khe khẽ như lời chào. Bất chấp tất cả, tim Meg nảy lên rộn ràng rồi
gần như ngừng đập khi Gianni hiện ra trong tầm nhìn của cô. Phản xạ theo
bản năng, Meg đưa tay lên sờ vòng eo của mình, rồi cô thả tay xuống. Hẳn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.