NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 109

tài hỏng nặng và rất bí hiểm, khiến cả các chuyên gia kỹ thuật của Liên Xô
cũng phải bó tay. Thế mà Của chữa được hết. Hắn cứ đến từng cỗ máy, cho
vận hành thử rồi áp tai vào thành máy nghe ngóng một lát và tháo tung ra,
thay một vài linh kiện lặt vặt: thế là xong.

Ông tư lệnh mừng quá, túm chặt tay hắn nắc nỏm khen.

- Đồng chí giỏi lắm. Có muốn làm trưởng phòng khí tài không?

- Chỉ thế thôi ư? Sao tư lệnh không giao cho tôi chức Cục trưởng Cục kỹ

thuật.

Ông tư lệnh nhăn mặt, bỏ đi. Thế là mãi mãi, Của chỉ làm lính.

Vậy mà đến khi về hưu, Của lại được làm sếp. Một công ty tư doanh

chuyên lắp ráp và sửa chữa các mặt hàng điện tử mời hắn làm phó giám
đốc.

- Các ông định trả lương tôi bao nhiêu?

- Theo ý anh là bao nhiêu?

- Tôi có một vương quốc bình yên, ấy là gia đình tôi. Vợ tôi cần tiền đi

chợ. Các con tôi phải đi học. Tôi phải bia bọt, bạn bè, mát xa, tắm hơi. Cái
vương quốc ấy, mỗi tháng cần một triệu đồng. Dưới mức ấy là sự bình yên
có nguy cơ bị đe dọa.

- Chúng tôi sẽ trả anh triệu rưỡi tháng.

- Thế thì ô kê.

Thực ra, Của đã khai sinh ra cái công ty tư doanh kia, vì ban đầu nó chỉ

mới là một nhóm người hùn vốn buôn ti vi, cát sét, những gã buôn chuyến ít
học nhưng láu cá và trường vốn. Công việc làm ăn có phần phát đạt, thuận
lợi, họ bèn bàn nhau thành lập một công ty cổ phần. Họ vời được Khổng
Minh. Mọi việc, từ việc làm đề án xây dựng công ty đến phương hướng sản
xuất kinh doanh, tổ chức nhà xưởng, mặt bằng và chỉ đạo sản xuất, đều một
mình Của lo tất. Các ông chủ chỉ việc lo đầu ra, chia lãi và đi mát xa. Trong
kinh doanh, mỗi đơn vị, mỗi người đều tiềm ẩn một nguy cơ thất bại. Việc
đầu tiên của các nhà doanh nghiệp không phải là khư khư bám lấy những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.