NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 107

máy bay này về.

- Đắt quá! Anh bán có mấy cái ống bơ mà những ngần ấy tiền cơ ư?

Ông Nguyễn Đức Toàn im lặng.

Buổi trưa, ngồi ở phố Lã Vọng, Của hỏi sếp của tôi:

- Có phải anh nhờ tôi bắt chước ông Toàn làm cho anh một chiếc máy

bay như thế chăng?

- Đúng thế.

- Chuyện vặt. Tôi sẽ làm cho anh một chiếc máy bay sải cánh dài gấp

mười lần máy bay của ông Toàn, cũng chạy bằng dây cót nhưng biết bổ
nhào, phóng tên lửa và phụt khói ra đằng đít.

- Tốt quá! Cậu làm đi, hết bao nhiêu tớ thanh toán.

- Đến lượt mình, tôi cũng đòi anh một cái cúp, không phải để cho tôi mà

để biếu ông Toàn. Tôi không phải loại người đi cướp cơm chim của người
khác.

Thấy sếp tôi im lặng hơi lâu, Của nói tiếp:

- Có một lần, hãng Ford phát hiện một trục trặc kỹ thuật trong dây

chuyền tự động của hãng, ba mươi phút, dây chuyền lại tòi ra một chiếc pít
tông hỏng.

Ông Ford mời một chuyên gia kỹ thuật đến chữa và ông cam kết như

sau: Tiền công cao mấy cũng chấp nhận nhưng chỉ được ngừng sản xuất
một trăm tám mươi phút thôi. Ông chuyên gia nọ đứng bên dây chuyền tự
động hai giờ, sau đó hạ lệnh ngừng sản xuất và chỉ chữa có năm phút. Kết
quả máy làm việc rất tốt. Khi thanh toán tiền công. Ông Ford nhận được
một tờ khai như sau: Công sửa chữa – một đô la. Công phát hiện nguyên
nhân hỏng hóc – chín mươi chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín
đô la.

Một lần nữa, sếp của tôi lại cố tình im lặng.

Sau này, chiếc máy bay ấy vẫn được làm ra nhưng để cho bọn trẻ chơi

chứ không phải để bán rẻ cho sếp của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.