NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 108

Thật không may, mấy năm sau, chính em trai ông sếp của tôi lại về phụ

trách đơn vị Của. Ông về tháng trước, tháng sau Của nhận được quyết định
nghỉ hưu.

Sau một tháng nghỉ chờ sổ hưu, Của khoe với tôi:

- Một tháng vừa rồi ngoài việc nuôi cả nhà, tao còn mua cho vợ được

một cái máy khâu.

- Mày làm gì?

- Làm thuê cho thiên hạ. Cám ơn các sếp, cả sếp của tao lẫn sếp của mày.

Lây nay, các ông ấy bắt tao làm chủ mãi nên khổ. Giờ mới được làm thuê.
Hết khổ rồi.

II. Khi con yêu tinh xuất hiện

Gần ba mươi năm sống trong quân ngũ. Của chỉ toàn làm lính. Cái chức

to nhất của hắn trong quân đội là tổ phó tổ ba người. Bao giờ và ở đâu cũng
vậy, người ta cần hắn mà không ưa hắn. Tính hắn ngang tàng mà thẳng. Lúc
nào hắn cũng sẵn sàng chỉ cái dốt của người khác ra, mặc dù người ấy bao
nhiêu tuổi, cấp bậc gì. Người ta bảo hắn kiêu, kiêu đến mức thành tiếng
đồn, thành biệt hiệu “Của Kiêu”. Thực ra, chẳng cần phải kiễng chân, hắn
cũng cao hơn người xung quanh một cái đầu. Song, những gã lùn lại cứ
nghĩ rằng “Của Kiêu” cố tình nhón gót lên. Người ta không ưa hắn vì thế.
Con mèo khôn ranh, lúc ngồi cũng như lúc nằm luôn luôn biết co mình lại
để lúc nào cũng có thể bật lên vồ, cũng có thể phóng biến đi đâu đó. Đặc
biệt, khi có người túm lại nhấc lên, nó lại càng co mình lại ngắn hơn, bé
hơn. Lúc này, nếu nó cứ ngay duỗi ra thì không ai thèm nuôi nó nữa. Đã có
lần, tôi khuyên Của nên học con mèo, song hắn bảo.

- Việc quái gì mà phải co lại cho mỏi. Cha mẹ sinh ra dài bao nhiêu,

nặng bao nhiêu thì cứ thế mà diễn kẻo tủi thân các cụ.

Thực ra thì hắn đã có một cơ hội để làm thủ trưởng, nhưng hắn đã bỏ lỡ

mất. Ấy là chuyện hắn đi phục vụ trường bắn, năm 1984 lúc ấy, do khí tài
đã cũ, lại phải co kéo hành quân quá xa nên hầu như tê liệt cả. Nhiều bộ khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.