NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 50

rượu đủ, làm một choác thuốc phiện, bỗng dưng có một cô bé người Hoa
mũm mĩm, đẩy cửa nhà vào. Chao ôi!...

III. Long nhãn độc

Lão Cấm Vẩu bị chột một con mắt bên phải. Con mắt còn lại của lão

tròn, lồi, lại đùng đục, trông như cái hạt nhãn rớt trong vũng bùn.

Câu chuyện của Cấm Vẩu và Trịnh nổ ra bên mâm rượu (cũng là rượu

nếp dầm táo tàu và long nhãn, nhắm với món vịt quay).

- Biên giới mở cửa rồi, mày làm ăn được chứ?

- Em cũng tàm tạm.

- Đã buôn, phải buôn lớn. Buôn vặt bây giờ không đủ tiền nộp mãi lộ.

- Dạ! Nhưng buôn tài không bằng dài vốn. Vốn của em còn đoản lắm.

- Đừng lo. Vốn mỗ chi.

- Đa tạ đại ca, nhưng hàng gì?

- Long nhãn. Thứ này mua bán tự do, khỏi lo ngồi tù. Nhãn Hưng Yên,

thứ đó bên này chuộng lắm à.

- Thưa, giá bên này bao nhiêu?

- Hai mươi nhân dân tệ.

- Vậy thì cũng vừa bằng giá mua bên Việt Nam, chưa có cước vận

chuyển và tiền mãi lộ.

- Cước vận chuyển mỗ chịu. Tiền mãi lộ mỗ chi. Được không?

- Dạ! Em xin phục đại ca, mặc dù không lờ lãi gì.

Nói thế chứ Trịnh cũng kiếm được kha khá. Vì anh mua nhãn tận gốc,

khi quả còn xanh (gọi là mua lúa non) rồi đến mùa thu hoạch và thuê người
đến chế biến lấy nên giá thành hạ. Ba đợt giao hàng, Trịnh đã bán cho Cấm
Vẩu 16 tấn lõng nhãn, thu về hơn hai trăm triệu đồng tiền lãi. Giá như anh
bằng lòng như thế. Giá như anh đừng tham, giá như…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.