tương lai gần, thân thể ngọc ngà của Dạ Lý và gia tài kếch sù của cô.
Quá phởn chí, hắn quên mất một điều rất căn bản – cô hẹn “sẽ cho người
mang lên” nhưng “sẽ” là bao giờ? Ngày mai hay tháng sau?
Ngày rời Việt Nam để về nước, bà Lý đã tự tay ghi vào nhật ký của Dạ
Lý chín điều không, khi quan hệ, tiếp xúc với mọi người:
1- Hãy tin mình, không vội tin người
2- Kẻ lắm lời – không tin
3- Kẻ hay thề – không tin
4- Người nhận quà dễ dàng – không tin
5- Kẻ nát rượu – không tin
6- Người hay khen mình quá lời – không tin
7- Văn nghệ sĩ có thể yêu nhưng không tin
8- Một lần bội ước, cả đời không tin
9- Không làm mất lòng ai, cũng không đánh mất mình.
Dạ Lý thuộc chín điều này còn hơn cả các con chiên thuộc bài kinh cầu
buổi sớm. Với một người vừa xinh đẹp vừa giàu có như cô, nó là vị thần hộ
mệnh.
Đấu không hề biết những điều này. Hắn tin ở kế hoạch của hắn. Những
kết quả bước đầu làm hắn càng tin hơn. Hắn ung dung ngồi chờ người ta
mang vàng đến cho hắn.
Song, một tuần, rồi hai tuần đã trôi qua mà hắn chưa thấy vàng đâu.
Không đủ kiên nhẫn để chờ đợi nữa, hắn phải mò xuống nhà Dạ Lý. Ngồi
trên ô tô, hắn biên tập sẵn câu chuyện sẽ nói với Dạ Lý. “Bố em dạo này
yếu, gầy và mắc chứng ho. Mỗi sáng thức dậy, anh nghe rõ tiếng ho của cụ
rắc từ nhà ra giếng nước, rồi lại rắc ngược từ giếng vào nhà. Quê ta mấy
năm nay mất mùa liên tiếp. Cả làng ăn cháo trừ bữa”… Hắn bịa và bịa. Câu
chuyện càng về cuối càng lắm chi tiết xúc động. Hắn cũng vạch sẵn cả kế
hoạch của chuyến đi này: Sẩm tối, hắn mới đến nhà Dạ Lý (nói là ô tô bị