NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 109

tay với cô. Vương Thiến Thiến hồ hởi chạy qua đó, nói với Liêu Kiệt: “Học
trưởng, phiền anh nhường chỗ một chút được không?” Tiếp theo cố gắng
chen vào lấn Liêu Kiệt đi.

Liêu Kiệt khẽ nhíu mày, cô bé này, rốt cuộc là muốn làm gì?

.

.

.

Ngày thi đầu tiên, 7 giờ 5 phút, đồng hồ báo thức vang lên lần thứ nhất.

Tống Nhiên cố gắng nhíu mắt, đợi cho hoàn toàn tỉnh táo mới xuống
giường tìm mắt kính.

7 giờ 10 phút, đồng hồ báo thức vang lên lần thứ hai. Tống Nhiên đã

thay xong quần áo, sau đó lần lượt gọi ba người kia rời giường, kêu một
vòng, trừ Nguyệt Lượng trở mình một cái, hai người kia ngay cả động cũng
chưa động. Bất đắc dĩ, cô đành phải đi rửa mặt.

7 giờ 20 phút, Tống Nhiên trở lại phòng ngủ, Nguyệt Lượng đã dậy,

đang bôi kem đánh răng lên bàn chải. Lí Nam cũng từ trên giường ngồi dậy,
hét lớn một tiếng: “Thức dậy đi!” Vương Thiến Thiến cuộn mình trong
chăn, lầm bầm một tiếng, lại không có động tĩnh.

7 giờ rưỡi, ba người đều đã rửa mặt xong, đồng loạt nhìn về phía Vương

Thiến Thiến vẫn còn đang nằm ngủ chết dí trên giường kia.

Tống Nhiên bò lên cầu thang giường, đẩy nhẹ cô: “Thiến Thiến, dậy…

Thiến Thiến…..”

“Quên đi, cho cậu ấy ngủ thêm một chút đi, chúng ta đi ăn sáng trước,

lát nữa đem về cho cậu ấy, chắc lúc chúng ta trở về cậu ấy đã tỉnh.” Lí Nam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.