NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 145

“Đúng thế, từ lúc lên đại học liền bắt đầu thường xuyên đi chỗ đó ăn,

chỗ khác đều không làm được hương vị đó.”

“Ngày mai chúng ta cùng đi ăn.”

“Vừa lúc Triệu Đình cũng muốn đi, dẫn theo cậu ấy cùng đi, đúng rồi,

còn có bạn trai của em cũng kêu theo đi.”

“Cậu ấy… có việc không thể tới.” Vương Thiến Thiến nghĩ cô nói như

vậy, Hướng Nghiên sẽ nói không mang Triệu Đình theo.

Kết quả Hướng Nghiên nói: “Vậy ba chúng ta cùng đi.”

Suy nghĩ một chút, Hướng Nghiên đương nhiên không có lý do gì không

mang Triệu Đình theo…. Vương Thiến Thiến quay đầu nhìn xa xa về phía
góc đường, vẫy một chiếc taxi đang chạy.

Khuôn viên trường khi đêm xuống yên tĩnh hơn ban ngày rất nhiều,

cũng lạnh hơn rất nhiều. Miền Bắc chính là không tốt ở điểm ấy, mỗi khi
đến tháng ba, gió liền lớn đến mức không bình thường, tuy rằng nhiệt độ
không khí cao hơn mùa đông rất nhiều, nhưng loại gió này càng có lực
xuyên thấu hơn so với mùa đông, thường nói: Gió xuân thấu xương, Vương
Thiến Thiến thật sự có thể lĩnh hội một phen.

Lúc đang chờ xe trường, Vương Thiến Thiến ngẩng đầu nhìn sao. Tuy

rằng lúc trước vào học ở trường này là chuyện ngoài ý muốn, nhưng từ
ngày đầu tiên vào đây, cô liền thích nơi này. Các loại hoa cỏ cây cối trong
trường này nhiều vô số kể, bất luận đang ở chỗ nào trong khuôn viên
trường, luôn luôn có một thảm màu xanh lục hoặc đỏ tươi làm lòng bạn
rung động; trường đại học này có diện tích rất rộng, các tòa nhà cũng khác
các trường đại học kia rất nhiều, lúc vừa đến, hơi không chú ý một chút sẽ
lạc đường ngay; trường đại học này có một bầu trời mê người nhất, ánh
nắng chiếu xuống bầu trời xanh một cách lạ thường, ánh sao ban đêm đặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.