NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 249

“Ra ngoài chúc mừng tớ đi, 2:0. Lần này, thật sự là xoay người.”

“Cái gì?!” Vương Thiến Thiến nhảy từ trên giường xuống, “Cậu? Xoay

người? Sao! Còn có lý lẽ hay không!” Vương Thiến Thiến đứng tại chỗ
xoay vòng vòng, vạn năm thụ có thể xoay người! Lục Khải ơi Lục Khải,
anh nhược nhụ đến cỡ nào!

“Ha ha ha! Hết mưa rồi tớ gọi điện cho cậu, giúp tớ đi chọn quà, ngày

mai là thất tịch (2).”……

Tắt điện thoại, Vương Thiến Thiến cũng không ngủ tiếp nữa. Thất tịch

à? Thế mình có nên bày tỏ gì với học tỷ hay không?

Thuận tay gởi một tin nhắn: Học tỷ, trời mưa rồi.

Hướng Nghiên trả lời: Không sao, chị ở nhà.

Vương Thiến Thiến: Ngày mai có thời gian không?

Hướng Nghiên: Chuyện gì?

Vương Thiến Thiến: Đi dạo phố nha?…

Lát sau Vương Thiến Thiến nhoài người về phía bệ cửa sổ, ai oán nhìn

mưa ngoài cửa sổ, cô đã có hơi chút vội vã muốn ra ngoài. Mưa vẫn còn
đang rơi, di động lại vang, lúc này là Nguyệt Lượng.

Vương Thiến Thiến mới ấn vào nút nghe, tiếng thét chói tai của Nguyệt

Lượng ở đầu bên kia liền vang lên, tay Vương Thiến Thiến run run, điện
thoại rớt trên giường, vì thế cô hướng về phía loa hô to: “Cậu gặp ma à!
Kêu lớn tiếng như vậy!”

Lúc cầm điện thoại lên lại, Nguyệt Lượng cuối cùng cũng khôi phục lại

âm lượng như lúc trước, nhưng mà âm thanh vẫn không ngừng run rẩy như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.