NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 338

Nguyệt Lượng đã ra ngoài, cũng không biết là đi đâu, chắc là đi hẹn hò,
hình như cả cuộc đời của cậu ấy đều bị chuyện yêu đương chiếm lấy. Lí
Nam và Tống Nhiên đi ra ngoài ăn cơm, trước khi đi còn kêu Vương Thiến
Thiến dậy nói mấy câu.

Lúc này Vương Thiến Thiến vừa mới nằm xuống, chợt nghe tiếng bước

chân truyền đến từ hành lang, sau đó tiếng bước chân dừng ở trước cửa
phòng ngủ của cô, tiếp đó có người gõ cửa. Vương Thiến Thiến quát to: “Lí
Nam chết tiệt! Tự mình mở cửa đi!”

Người ngoài cửa cũng không hết hy vọng, còn tiếp tục gõ, Vương Thiến

Thiến thở hổn hển xuống giường, vừa mở cửa còn vừa than vãn: “Tống
Nhiên cậu cũng không mang chìa khóa à?” Cửa vừa mở ra, cô lại ngây ngẩn
cả người. “Học tỷ?”

“Có thời gian không? Đi mua đồ với chị.”

Vương Thiến Thiến qua loa vuốt lại tóc nói: “Chờ em 5 phút, lập tức

xong ngay.” Sau đó phi nhanh cầm lấy sữa rửa mặt vọt vào nhà vệ sinh, lại
phi nhanh trở về.

Từ sau khi đi du lịch, hai người vẫn không có cơ hội gì ở cùng một chỗ,

Hướng Nghiên bận ôn tập, mình thì bị hội sinh viên với mấy tên trong
phòng ngủ quấn lấy. Hiếm khi Hướng Nghiên lại chủ động tìm cô, đương
nhiên phải tốc độ một chút. Đợi đến lúc thay quần áo, cô lại lúng túng.

Hướng Nghiên thấy cô rửa mặt rất nhanh, sao tự nhiên vừa quay trở về

lại đứng ngây ngốc ở kia?

“Học tỷ…. em phải thay quần áo.” Nửa ngày, Vương Thiến Thiến mới

nói một câu như vậy.

“Ừ, em thay đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.