NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 353

Ngay sau đó Hướng Nghiên ngẩng mặt hôn nhẹ cô một cái, “Ngoan,

ngày mai chị đi ăn cơm với em được không?”

Vương Thiến Thiến lúc này mới chịu hí hửng bỏ đi.

Trở về phòng ngủ, thấy ba tên kia đang mở buổi đàm thoại về chuyện

độc thân, Vương Thiến Thiến quay lại phòng ngủ mông còn chưa ngồi
nóng, nhịn không được phải xen mồm.

Lí Nam từ trên giường ngồi dậy, nhìn Vương Thiến Thiến ngồi ở phía

dưới nói, “Bây giờ là thời gian người độc thân đang nói chuyện, có chỗ rồi
thì câm miệng.”

“Các cậu đừng như vậy………” Vẻ mặt của Vương Thiến Thiến tràn

đầy tủi thân, ngẩng đầu nhìn Tống Nhiên nằm dựa trên tường, vừa đọc sách
vừa tham dự cuộc nói chuyện, Vương Thiến Thiến bèn hỏi cậu ấy: “Tống
Nhiên, không phải cậu nói độc thân rất tốt sao? Thế cậu còn cùng với hai
tên đó nghiên cứu cái gì vậy? Mà cậu vừa nói chuyện vừa đọc sách có thể
đọc vào được sao?”

Tống Nhiên liếc nhìn cô một cái, chậm rãi xếp sách lại, đưa tựa sách đối

mặt Vương Thiến Thiến nói: “Đây là tiểu thuyết ngôn tình. Hơn nữa, tuy
rằng tớ thích độc thân, nhưng cũng không có nghĩa tớ không được phát biểu
ý kiến chứ?”

Vương Thiến Thiến nhìn Tống Nhiên, im lặng hai giây sau đó đột nhiên

nói: “Tống Nhiên, cậu học hư.”

“Sao?” Tống Nhiên nhìn tiểu thuyết trong tay, lại nhìn tới Vương Thiến

Thiến, chẳng lẽ cậu ấy nói chính là chuyện mình đọc tiểu thuyết này?

“Vừa nãy chính là cái gì?” Tuy rằng cách một lớp mắt kính rất dày,

nhưng Vương Thiến Thiến rõ rõ ràng ràng thấy được Tống Nhiên liếc mắt
khinh thường một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.