NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 354

“Á!” Nguyệt Lượng cũng kêu lên, “Tớ cũng nhìn thấy.” Nguyệt Lượng

vừa mới kích động, thiếu chút nữa rớt từ trên giường xuống.

Vẻ mặt của Tống Nhiên không biết làm thế nào, “Làm gì kích động khó

hiểu như vậy……”

Vương Thiến Thiến cười xấu xa nói: “Tống Nhiên theo Lí Nam học hư,

vậy mà lại học được liếc mắt khinh bỉ. Hôm nay thật sự là một ngày có ý
nghĩa lịch sử!”

“Này!” Lí Nam không nói chuyện nửa ngày bỗng dưng khó chịu, “Sao

lại học theo tớ?” Nói xong lại liếc nhìn Vương Thiến Thiến một cái.

“Ha ha!” Nguyệt Lượng cười to, chỉ vào Lí Nam nói: “Cậu xem cậu

xem, không phải học với cậu thì học với ai?”

Lí Nam lại liếc mắt nhìn Nguyệt Lượng một cái, “Tóm lại là không phải

theo tớ học!” Sau đó đắp chăn xoay người đối mặt với vách tường mà ngủ.

Mấy người cười đùa một lát, mới cùng đi ngủ, Vương Thiến Thiến cầm

điện thoại, nhẹ bấm vào nút gửi. Một cái tin nhắn theo tín hiệu vệ tinh từ
phòng ngủ tầng bốn bay đến tầng năm.

Em ngủ đây, ngủ ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.