NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 383

Thỉnh thoảng Hướng Nghiên cũng liếc nhìn cô một cái, cô vội chống lại

ánh mắt của chị ấy cười đến vô tội.

Ngay lúc Vương Thiến Thiến lại đổi hai quyển sách, sau khi mỗi quyển

không xem quá nửa tiếng, cuối cùng cô vẫn quyết định rời khỏi thư viện. Ở
đây không chỉ ảnh hưởng Hướng Nghiên và Tống Nhiên, ngay cả chính cô
cũng ngồi khó chịu. Đang suy nghĩ xem lấy cớ nào để rời đi, Hướng Nghiên
viết tờ giấy qua đây nói: Ra ngoài ăn cơm đi.

Vương Thiến Thiến thì thầm với Tống Nhiên vài câu, liền theo Hướng

Nghiên rời đi. Thì ra Hướng Nghiên đã có kết quả kỳ thi Chú Hội, hai môn
năm nay đều qua, chỉ chờ lấy bằng, cho nên đương nhiên hai người phải đi
ăn mừng một chút.

Lúc ăn cơm Vương Thiến Thiến nghe được tin mừng đó, cũng vui vẻ

thay Hướng Nghiên, đồng thời càng thêm khâm phục Hướng Nghiên, bởi vì
cô từng nghe mẹ nói, cuộc thi Chú Hội này, chưa từng đi làm chưa làm qua
nghiệp vụ sẽ thi rất khó. Chứng tỏ Hướng Nghiên nhà cô vô cùng thông
minh.

Hệ thống lò sưởi ở quán ăn này rất mạnh, ngay cả cửa sổ thủy tinh cũng

“đổ mồ hôi”, Vương Thiến Thiến vừa vào cửa đã cởi áo khoác, muốn cởi
luôn áo len, nhưng bên trong cũng chỉ còn lại một lớp áo, lúc này cô lại hâm
mộ Hướng Nghiên có thể cởi hết, chỉ còn chừa một chiếc áo sơ mi mỏng
nhẹ nhàng thoải mái như vậy.

Vì thế cô hay liếc mắt nhìn cổ áo đang mở rộng của Hướng Nghiên, trên

cùng là hai chiếc cúc áo không cài, có thể nhìn thấy xương quai xanh hai
bên đang thấp thoáng nhô ra, nếu như, cởi thêm một chiếc nữa……. Vương
Thiến Thiến cầm ly nước đặt trên bàn lên uống, để làm dịu sự khô nóng
trong người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.