NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 382

Vương Thiến Thiến cũng cong môi mỉm cười, thuận tay lấy một quyển

sách trong đống sách của Tống Nhiên để ở trước mặt, “Đến đọc sách một
chút.” Nói xong cúi đầu xem sách, vừa mới nhìn lại trợn tròn mắt, đây là
thứ còn làm cho cô nhức đầu hơn toán vi tích – luật kinh tế………..Toàn bộ
đều là những thứ bắt học thuộc lòng, sao cô có thể chuyên tâm gì được nữa
đây? Nhưng mà vừa mới nói mình đến là để đọc sách, lại không thể đang ở
trước mặt Hướng Nghiên mà đã đổi quyển sách khác nhanh như vậy, đành
phải kiên nhẫn đọc lời mở đầu một chút.

Vương Thiến Thiến ngồi không yên, không chỉ do đọc sách không vô,

không chỉ tại ghế rất cứng, mà còn bởi vì không có người nói chuyện.
Ngẩng đầu nhìn Hướng Nghiên, Hướng Nghiên đang ghi ghi chép chép;
xoay đầu nhìn Tống Nhiên, Tống Nhiên đang học bài; cúi đầu nhìn lại cuốn
sách ngập tràn chi chít là chữ, cô choáng váng đầu.

Len lén khều cánh tay của Tống Nhiên, Tống Nhiên quay đầu dùng ánh

mắt hỏi cô có chuyện gì? Vương Thiến Thiến chỉ chỉ tấm đệm dưới mông
của Tống Nhiên, Tống Nhiên liếc nhìn cô một cái, tiếp tục học bài.

Cô lại dùng ngón tay chọt chọt vào eo của Tống Nhiên, lại chỉ chỉ vào

tấm đệm kia, Tống Nhiên cắn răng một cái, rút đệm ra đưa cho cô, nếu lúc
này còn không đưa, không biết cô lại dùng tiếp chiêu gì.

Vương Thiến Thiến cười nhận lấy tấm đệm kia, nhìn vẻ mặt không tình

nguyện của Tống Nhiên, nghĩ thầm, dù sao thịt cậu cũng nhiều không sợ bị
cấn đâu.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Vương Thiến Thiến một tay

chống cằm không ngừng gục gặc đầu, có một lần gục đầu quá mạnh, thiếu
chút nữa đã đập thẳng vào sách. Tỉnh táo lại một chút, cô bắt đầu nhìn lén
Hướng Nghiên, Hướng Nghiên hé môi, Hướng Nghiên nhíu mày, Hướng
Nghiên nghiêm túc………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.