NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 464

Hướng Nghiên cũng đã nói Vương Thiến Thiến là vô lại, như thế đương

nhiên Vương Thiến Thiến phải phát huy đầy đủ đặc tính của vô lại mới
được. Người không biết xấu hổ nào đó, lại hướng bàn tay tội ác nhỏ bé về
phía Hướng Nghiên……….. Hướng Nghiên phủi tay cô ra, “Ngủ!”

Cả người của Vương Thiến Thiến dán qua đó, khóc lóc nói: “Em sai rồi

không được sao?”

“Không được!”

“Học tỷ……….” Vương Thiến Thiến nghiêng người, nằm sấp lên người

Hướng Nghiên, nhẹ nhàng mút lấy cổ chị ấy.

“Đau………..”

“Lần này em sẽ cẩn thận………..” Nụ hôn nóng rực thẳng tắp xuống

phía dưới…………

“Không………. được……….”

“Học tỷ………….” Lại kêu một tiếng thâm tình như vậy, sau đó Vương

Thiến Thiến cúi đầu chôn ở hai chân của chị ấy.

“Ưm……”

Hướng Nghiên lại dễ dàng rơi vào nụ hôn dịu dàng như vậy………….

.

.

.

Ánh mặt trời sáng sớm ngày chủ nhật thật đẹp, Vương Thiến Thiến tao

nhã duỗi người ra, từ từ ngồi dậy từ trên giường của Hướng Nghiên. Cúi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.