NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 501

ra, đã có một chuyện khác cắt ngang suy nghĩ của họ. Vương Thiến Thiến
gọi một cuốc điện thoại, sau đó vội đi ra khỏi quán.

Mà nói, Nguyệt Lượng đang cùng đối tượng nhỏ hai người nắm tay đi

trên đường, đột nhiên điện thoại trong túi không an phận run lên. Cô nghe
điện thoại, là Vương Thiến Thiến gọi tới. Cô còn chưa kịp nói chuyện, bên
kia đã truyền đến giọng nói gấp gáp của Vương Thiến Thiến. “Cậu đang ở
đâu?”

“Ở bên ngoài dạo phố.” Cô nắm tay đối tượng nhỏ đứng tại chỗ.

“Với ai đó?”

“Với………. dì tớ. Cậu tìm tớ có gì không?”

“Không có gì, cậu lo việc của cậu đi.”

Chấm dứt cuộc trò truyện không hiểu đầu đuôi này, Nguyệt Lượng còn

đang thắc mắc Vương Thiến Thiến không có việc gì gọi điện thoại làm gì
chứ? Sau đó lại kéo tay đối tượng nhỏ đi mua kem ốc quế ăn. Ngay lúc hai
người ngọt ngào ăn kem, đột nhiên nghe thấy có người gọi Nguyệt Lượng,
nhưng Nguyệt Lượng không quay đầu lại.

Đối tượng nhỏ nói: “Có người kêu chị.”

“Không phải kêu chị, nhận lầm người.” Giọng nói kia Nguyệt Lượng

quen thuộc vô cùng, cho nên vẫn không dám ngẩng đầu. Kéo đối tượng nhỏ
bước đi: “Chúng ta đi ăn cơm thôi.”

Kết quả, có người đột nhiên chắn ở trước mắt các cô, “Tiểu Lượng Tử,

sao lại đi?”

Nguyệt Lượng ra vẻ bình tĩnh nói: “Ồ, Khiếm Nhi, sao cậu lại ở đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.