NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 513

Vẻ mặt của Vương Thiến Thiến vốn đang nhăn nhó, nhưng quay đầu lại

bị một khóm hoa nhỏ màu hồng hấp dẫn, “Đây là? Hoa mai?” Cô tưởng
rằng hoa mai không thể sống được ở miền Bắc.

“Đúng vậy, hoa mai, rất kỳ lạ phải không? Vốn chị nghĩ nó không sống

được lâu, nhưng từ lúc chị học trung học, nó đã ở đây, quả thật có bản tính
kiên cường của thực vật, chỉ cần được chăm sóc chu đáo, mặc dù là trong
hoàn cảnh khắc khổ, cũng sẽ cố gắng mà tiếp tục sinh tồn, sau đó toả ra sức
hấp dẫn như thế này, giống như con người. Hoa này, rất thơm đó.”

Cô bẻ một cành mai xuống, Vương Thiến Thiến nhận lấy ngửi một chút,

quả nhiên mùi thơm mát tràn ngập vào mũi.

Sau đó Hướng Nghiên lại dẫn Vương Thiến Thiến đến trường trung học

của chị ấy, ba tòa giảng đường bốn tầng rộng lớn nằm trong trong tuyết ở
hướng nam, góc hướng bắc là một cái sân trượt băng ngoài trời khoảng hai
trăm mét vuông, sân bóng rổ riêng biệt, căn tin học sinh, kí túc xá……..

“Hướng Nghiên, trường trung học này của chị thật khủng!” Vương

Thiến Thiến vô cùng hâm mộ, so sánh một chút, góc nhỏ trong sân thể dục
kia giống như là khoảng đất trống mà bọ nobita và xêko bình thường hay
chơi đùa, mà trường trung học này của Hướng Nghiên mới là phía sau núi
mà thôi.

“Trường trung học chỗ chị cơ bản đều giống như vậy đó.”

“Cho nên em mới thật hâm mộ, nhớ lại khi ấy lúc bọn em học tiết thể

dục, bởi vì người đông mà sân thể dục lại nhỏ, thường thường đều là xếp
hàng đến ngoài cổng trường, thậm chí cũng xếp luôn ra ngoài đường
lớn……….”

“Sau khi chị đến thành phố H cũng mới biết được, thì ra không phải tất

cả các trường trung học đều như vậy. Nhưng trường kia của em là trường
điểm nha, một ngôi trường tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.