NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 632

có thể đoán là của tổng công ty, nhưng vì sao tổng công ty lại muốn để cô
sửa tư liệu chứ?

Ngày hôm sau Vương Thiến Thiến gắn đôi mắt gấu trúc lên đem báo

cáo đã sửa xong giao cho Liêu Kiệt, Liêu Kiệt liếc nhìn cô một cái, áo sơ mi
có nhiều chỗ nhăn, vị trí trên bả vai còn có mấy nếp nhăn, vừa thấy đã biết
chính là nằm sấp trên bàn ngủ. Lại nhìn sắc mặt kia, chắc chắn là sau khi
sửa song báo cáo tranh thủ thời gian lúc chưa có ai đi làm để ngủ. Anh ta
cũng mặc kệ cô có ăn sáng hay chưa, lúc anh ta xem báo cáo, bảo cô ngồi
chờ đối diện.

Vương Thiến thừa dịp này, trộm chợp mắt một lúc, nhưng mà không

dám ngủ, nhiều nhất cũng xem như là nhắm mắt dưỡng thần.

Một tiếng sau, Liêu Kiệt đóng văn kiện lại, cầm lấy ly nước uống một

ngụm, thấy Vương Thiến Thiến còn ngồi ở ở kia, chỉ là đầu cúi thấp đủ để
cho anh ta không nhìn thấy được mắt của cô. Vì thế anh ta ho nhẹ một
tiếng, thấy Vương Thiến Thiến ngẩng đầu lên, mới nhẹ nhàng nói: “Báo cáo
này viết còn hơi qua loa, có vài vấn đề, em vẫn chưa sửa hết.” Nói xong lại
rút ra một phần tư liệu trong đống văn kiện ném trước mặt cô, “Trở về nhìn
xem, lấy bản của mình và bản này so sánh một chút, nhìn xem báo cáo của
người khác làm như thế nào.”

Vương Thiến Thiến nhận lấy đã thấy, đây rõ ràng là tư liệu của hạng

mục nào đó tổng bộ làm từ năm ngoái, vốn không cần cô phải thức suốt
đêm làm báo cáo, Liêu Kiệt đơn giản chính là muốn làm khó dễ cô. Lúc này
đây, cô thật sự không thể nhịn được nữa. Cô cố gắng hết sức áp chế lửa giận
xuống, lạnh lùng nói với Liêu Kiệt: “Liêu Kiệt, nếu đây là mục đích của
anh, tôi chỉ có thể nói, anh như vậy thật sự là quá nhàm chán, tôi đến công
tác ở công ty này không phải để cho anh chế nhạo tôi, nếu anh cứ luôn như
thế, vậy thì tôi từ chức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.