NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 635

Quét dọn căn phòng kỹ lưỡng, Vương Thiến Thiến nằm ngửa trên mặt

đất, không biết có phải lúc nằm xuống dùng sức quá mạnh hay không, đột
nhiên có nước mắt chảy ra từ khóe mắt. Cô hơi nghiêng đầu, giống như
thấy được Hướng Nghiên ngồi bên cạnh kéo lấy tay cô nói: “Không được
ngủ trên mặt đất, sẽ bị cảm, mau ngồi dậy…………”

Là ai nói thời gian có thể xóa nhòa tất cả? Sao thời gian càng lâu ngược

lại càng nhung nhớ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.