NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 192

Nhạc trưởng choáng váng, không hiểu là mình đang làm gì, vung gậy

chỉ huy lên, thế rồi dàn nhạc, không phải chơi, thậm chí không phải rộ, và
thậm chí cũng không phải nổ bùng, mà quả là, đúng như cách diễn đạt đáng
tởm lợm của con mèo, rống gào lên một điệu hành khúc nào đó suồng sã đến
không tưởng tượng nổi.

Trong một thoáng có cảm tưởng như trước đây vào một lúc nào đó dưới

những ánh sao của bầu trời phương Nam trong một café-chantant

106

đã từng

nghe những lời khó hiểu, mù quáng, nhưng ngang tàng của bản hành khúc
này:

Ðức ông đáng quý
Yêu thích gia cầm

Và thích bảo trợ
Các nàng mỹ nhân!!!

Mà cũng có thể không có lời nào như thế cả, mà lại là những lời khác

cùng một giai điệu này, những lời hết sức tục tĩu. Nhưng điều quan trọng
không phải là cái đó, điều quan trọng là sau tất cả những sự việc trên, ở nhà
hát Tạp Kỹ đã diễn ra một sự hỗn loạn không tưởng nổi. Công an vội vã
chạy đến khoang lô của gia đình Sempleiarov, những người tò mò trèo lên cả
hàng rào chắn, khắp nơi nổ ra những trận cười, những tiếng la hét điên loạn
bị át đi bởi tiếng thanh la của dàn nhạc vẫn tiếp tục chơi.

Rõ ràng là sân khấu bỗng trở nên trống trải, và gã Phagot bịp bợm lẫn

con mèo Beghemot trơ tráo đã tan biến vào không khí, cũng hệt như trước
đó nhà ảo thuật ngồi trong chiếc ghế bành với lớp vải bọc sờn bạc đã biến
mất tự lúc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.