NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 210

“Rồi bắt đầu những ngày thật ảm đạm. Cuốn tiểu thuyết đã viết xong,

không còn việc gì để làm nữa, và cả hai chúng tôi sống bằng cách ngồi trên
tấm thảm trải sàn cạnh lò sưởi và nhìn ngọn lửa. Hơn nữa, bây giờ chúng tôi
ít ở bên nhau hơn so với trước kia. Nàng thường hay đi dạo. Và với tôi lại
xảy ra một chuyện kỳ quặc, như thường vẫn vậy trong đời tôi… Tôi bất ngờ
có một người bạn. Ðúng, đúng thế, anh thử hình dung xem, tôi nói chung
không thích giao thiệp với mọi người, ở tôi có một đặc tính kỳ quặc là rất
khó tiếp xúc với người khác, tôi đa nghi. Và – anh có tưởng tượng nổi không
– trong lúc đó nhất thiết lại có một người nào đấy không biết trước, bất ngờ
và vẻ ngoài có ma nào biết được là giống cái gì, lại chui vào tâm hồn tôi; và
đó là người mà tôi mến chuộng nhất.

Thế là đúng vào cái thời gian đáng nguyền rủa ấy cánh cổng vườn nhà

chúng tôi mở ra; ngày hôm đó tôi còn nhớ, là vào tiết thu, ấm áp và dễ chịu.
Nàng không có nhà. Một người đàn ông bước vào cổng vườn, đi lên nhà trên
gặp tay chủ thầu xây dựng có việc gì đấy. Sau đó anh ta đi xuống vườn và
rất nhanh chóng bắt quen với tôi, tự giới thiệu với tôi là nhà báo. Tôi thích
anh ta đến mức, anh tưởng tượng được không, cho đến tận bây giờ tôi vẫn
thỉnh thoảng nhắc đến và buồn nhớ anh ta. Càng ngày anh ta càng ghé đến
tôi nhiều hơn. Tôi được biết rằng anh ta sống độc thân, ở gần nhà tôi, cũng
trong một căn hộ giống như căn hộ của tôi, nhưng ở chỗ anh ta chật chội, và
vân vân. Chẳng hiểu sao anh ta không mời tôi đến chơi nhà mình. Còn vợ
tôi thì lại không ưa anh ta đến cùng cực. Nhưng tôi bênh anh ta. Nàng nói:

“Anh muốn làm gì tùy anh, nhưng em nói với anh là cái con người này

gây cho em một ấn tượng khó chịu.”

Tôi cười. Tuy nhiên, thực ra mà nói, anh ta có gì hấp dẫn tôi? Sự thể có

lẽ là ở chỗ nói chung con người sẽ chán ngắt, sẽ không thú vị gì nếu như bên
trong, trong đầu anh ta, không có những điều gì đó bất ngờ. Aloyzi (vâng,
tôi quên chưa nói người quen mới của tôi tên là Aloyzi Mogarưt) có những
điều bất ngờ như vậy trong đầu. Cụ thể là, trước đó tôi chưa bao giờ gặp, và
tôi tin rằng mình sẽ không bao giờ gặp, một người nào có đầu óc thông minh
như Aloyzi. Nếu như tôi không hiểu ý nghĩa một đoạn nào đó trên báo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.