NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 416

vẻ ghê tởm, ngắm cái phần thành phố nằm phía dưới chân ngài đang tắt lịm
dần trong hoàng hôn. Ánh mắt của người khách cũng vụt tắt, đôi hàng mi
cụp xuống.

“Tôi cho rằng tên Var-ravvan bây giờ vô hại như một con chiên non, –

khách đáp, và những nếp nhăn xuất hiện trên bộ mặt tròn. – Bây giờ nổi loạn
đối với hắn ta là bất tiện.”

“Vì quá nổi tiếng?” – Pilat cười khẩy, hỏi.
“Quan tổng trấn bao giờ cũng thật tinh tường!”
“Nhưng để phòng ngừa, – Pilat nói với vẻ mặt lo nghĩ và chĩa một ngón

tay thon dài đeo nhẫn gắn ngọc đen lên trời, – cần phải…”

“Ô, quan tổng trấn có thể tin chắc rằng cho đến khi nào tôi còn có mặt

ở Giudea, tên Var-ravvan sẽ không thể đi đâu một bước mà không bị theo
dõi sát gót.”

“Giờ thì ta yên lòng, cũng như bao giờ cũng yên lòng khi có ngươi ở

đây.”

“Quan tổng trấn quá khen!”

“Còn bây giờ, hãy báo cáo cho ta biết về việc hành hình, – quan tổng

trấn nói.”

“Quan tổng trấn muốn biết cụ thể về việc gì ạ?”
“Về phía dân chúng có mưu toan nào định phản đối không? Cái đó là

chính, tất nhiên…”

“Tuyệt đối không ạ”, – người khách đáp.
“Rất tốt. Chính ngươi đã kiểm tra là chúng chết thật rồi chứ?”
“Quan tổng trấn có thể yên tâm về điều đó.”

“Thế… có cho chúng uống

180

trước khi treo lên cột chứ?”

“Vâng. Nhưng hắn, – nói đến đây người khách nhắm mắt lại, – từ chối

không chịu uống.”

“Cụ thể là ai?” – Pilat hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.