NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 488

Cả hai, cả Koroviev lẫn Beghemot, dang rộng hai tay vẻ ngạc nhiên,

ngước mắt nhìn lên trời, còn Beghemot hét:

“Tôi không thể hiểu nổi! Chúng tôi đang ngồi hiền lành, hoàn toàn lặng

lẽ, ăn uống…”

“Thì bỗng nhiên – pằng, pằng! – Koroviev chen vào, – họ nổ súng!

Kinh hoàng quá, tôi cùng Beghemot bỏ chạy ra đại lộ, họ đuổi theo, chúng

tôi chạy đến chỗ pho tượng Timiriazev.”

198

“Nhưng tinh thần trách nhiệm, – Beghemot lại nói tiếp, – đã chiến

thắng cơn kinh hoàng đáng xấu hổ, và chúng tôi đã quay lại!”

“Chà, các ngươi quay lại à? – Voland nói. – Thế thì tất nhiên ngôi nhà

đã cháy thành tro.”

“Cháy thành tro! – Koroviev cay đắng xác nhận. – Nghĩa là thật sự

thành tro, như ngài diễn đạt một cách chính xác. Chỉ còn lại một đống than!”

“Tôi nhảy bổ vào, – Beghemot kể, – trước hết là vào phòng họp – đó là

phòng có các dãy cột tròn ấy thưa messir, – tính là sẽ lôi ra được cái gì đó
quý giá. Ôi, thưa messir, vợ tôi, ấy là trong trường hợp mà tôi có vợ thật,
chắc đã hai chục lần suýt trở thành góa bụa! Nhưng rất may, thưa messir, tôi
không có vợ, và tôi xin nói thẳng với ngài, là tôi lấy làm hạnh phúc rằng
mình không có vợ. Ôi, messir, làm sao có thể đổi sự tự do độc thân để lấy
cái ách nặng nề như thế được!”

“Lại bắt đầu nói nhảm nhí rồi”, – Voland nhận xét.

“Tôi xin nghe và xin tiếp tục, – Beghemot đáp, – vâng, đây là bức tranh

sơn thủy. Ngoài ra, không thể mang thêm được gì nữa ra khỏi phòng họp,
lửa quất thẳng vào mặt tôi. Tôi chạy vào nhà kho, cứu được con cá chiên
này. Rồi tôi chạy xuống bếp cứu được chiếc áo blu của đầu bếp. Tôi cho
rằng tôi đã làm tất cả những gì tôi có thể, và tôi thật không hiểu cái vẻ nghi
ngờ trên mặt ngài có nghĩa là gì.”

“Thế Koroviev làm cái gì trong khi nhà ngươi bận giở trò ăn cắp?” –

Voland hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.