Khi ông ta đi rồi, mọi người đều cảm thấy phấn chấn với sự thăm hỏi của
ông ta.
Khi gặp tôi, ông ta nói: “Tôi đã quyết định cái gì cần phải làm. Tôi sẽ bổ
nhiệm một trong những nhân viên tốt của tôi thay viên quản lý cũ. Anh ta
người Đông Âu giống như vợ ông. Anh ta rất linh hoạt, và họ sẽ có mối
quan hệ tốt với nhau. Theo đó, vợ ông có thể đến và nói chuyện với bất kỳ
người nào. Mọi người sẽ vui vẻ.”
Viên quản lý mới rất thông minh. Anh ta bắt đầu tấn công chúng tôi bằng vô
vàn những chuyện vặt vãnh. Anh ta gọi cho tôi nhiều lần trong tuần, khi thì
hỏi ý kiến về việc thay giấy dán tường trong phòng ngủ hay đổi dịch vụ giặt
ủi, khi thì giới thiệu một thực đơn mới ở nhà hàng. Họ cũng mời chúng
tôi tham dự tất cả các cuộc họp ban quản lý của họ. Anh ta làm thái quá đến
nỗi tôi phải nói: “Hãy để tôi yên. Hãy làm những gì anh muốn làm, nhưng
đừng quấy rầy tôi.” Những gì anh ta đã làm là một thủ đoạn hoàn hảo, vì anh
ta có được điều anh ta muốn bằng những cách tích cực, thân thiện và tỏ vẻ
quan tâm mà không phải đấu tranh gì cả.
Trong hợp đồng giữa tôi với tập đoàn Hyatt, có một điều khoản nhỏ mà tôi
nghĩ nó có giá trị hơn là phần sở hữu của tôi trong khách sạn, có thể gọi đó
là một điều khoản độc quyền. Theo đó, Hyatt không được xây dựng những
khách sạn cạnh tranh trong năm quận của thành phố New York mà không
có sự cho phép của tôi.
Đầu tiên, tôi cố gắng thương lượng điều khoản này nhưng Jay Pritzker từ
chối. Jay là một người thông minh, và ông ta không muốn loại trừ khả năng
mở rộng chuỗi khách sạn của Hyatt trong tương lai ở một trong những thành
phố đông dân nhất thế giới này. Trước khi chúng tôi kết thúc các
cuộc thương lượng để tiến hành ký hợp đồng, tôi gặp riêng một giám đốc
của ngân hàng. Tôi nói với ông ta đây là một sự đầu tư khá lớn và nhiều rủi
ro của ngân hàng. Vì vậy, một cách để bảo đảm số tiền cho vay là cần có
một điều khoản hạn chế để Hyatt không thể mở một khách sạn thứ hai sau