và tôi đã phải thay đổi hoàn toàn kế hoạch ban đầu của mình. Trong khi đó,
giá bất động sản lại tăng vùn vụt. Nhưng điều đó lại vô tình giúp cho dự án
của tôi hoàn tất với ít chi phí hơn và có lời nhiều hơn.
Đầu năm 1981, Louise Sunshine, lúc bấy giờ là phó chủ tịch điều hành của
công ty tôi, cho biết tôi có thể mua hai tòa nhà liền kề nhau ở một vị trí đẹp
trong thành phố New York. Một cái là tòa nhà căn hộ mười bốn tầng ở ngay
góc giao lộ giữa Central Park South với đại lộ The Americas. Cái còn lại
là khách sạn Barbizon-Plaza cao 39 tầng. Mặt tiền khách sạn này ở Central
Park South nhưng khuôn viên của nó lại bao bọc tòa nhà căn hộ nên phía
Đông của khách sạn lại hướng ra đại lộ The Americas.
Hai tòa nhà này là của Marshall Loeb, Henry Greenberg và công ty Lambert
Brussels. Chúng có vị trí “đắc địa” vì ở trên hai đại lộ lớn và trông xuống
khu công viên trung tâm Central Park.
Barbizon-Plaza là một khách sạn hạng trung và đang xuống cấp, lợi tức của
nó ở mức trung bình. Còn tòa nhà căn hộ thì bị chi phối bởi “luật khống chế
tiền thuê nhà”
nên tiền thuê nhà cũng chỉ đủ để trang trải chi phí điều hành
và bảo dưỡng. Chính vì những điểm bất lợi đó, tôi có thể thương lượng
mua lại chúng với giá phải chăng. Đồng thời, lúc đó chúng cũng chưa được
rao bán rộng rãi nên không có ai cạnh tranh với tôi.
Một lý do khác mang lại thuận lợi cho tôi là chủ nhân của hai tòa nhà này
đều là những người rất giàu, họ quyết định bán chúng không vì cần tiền mà
vì một người trong số họ đã lớn tuổi nên muốn để lại di sản một cách hợp lệ.
Tôi có nhiều chọn lựa cho thương vụ này. Tôi có thể thế chấp hai tòa nhà
bằng với giá tôi đã mua chúng một cách dễ dàng và nhanh chóng. Trong
trường hợp tệ nhất, tôi cũng có thể bán chúng để kiếm lời vì lúc nào cũng có
những người muốn mua những bất động sản có vị trí tốt như vậy.
Một chọn lựa khác là cải tạo sơ khách sạn để nâng giá cho thuê các cửa hiệu
ở tầng trệt khi hợp đồng thuê của họ hết hạn. Bên cạnh đó, khi có người thuê