NGHỆ THUẬT ĐÀM PHÁN - Trang 199

Ông ta trả lời: “Vâng, đúng như vậy, thưa ông. Lý do đơn giản là vì các cửa
sổ của Barbizon quá nhỏ cho một tòa nhà căn hộ cao cấp.”

Giải pháp cho vấn đề này thật rõ ràng: chỉ cần mở rộng các cửa sổ. Đồng
thời, thị hiếu của tôi khi đó cũng thay đổi. Tôi bắt đầu đánh giá cao những
chi tiết và vẻ thanh lịch của một số tòa nhà cũ, lớn.

Thoạt đầu, chúng tôi ước tính sơ khởi việc đập bỏ khách sạn Barbizon và
xây một tòa nhà mới tốn khoảng 250 triệu đô-la. Trong khi đó, chi phí sửa
chữa nội thất và mở rộng các cửa sổ chỉ vào khoảng một trăm triệu đô-la.
Việc cải tạo không chỉ mang lại lợi nhuận mà còn là một quyết định hay về
thiết kế.

Một nhân tố cuối cùng giúp cho dự án này thành công, đó là việc mua lại
khách sạn St. Moritz ở ngay đối diện tòa nhà số 100 đại lộ Central Park
South. Chủ nhân của nó là Harry Helmsley và Lawrence Wien, hai trong số
những nhà kinh doanh địa ốc lớn ở Mỹ. Nhiều người đã đến xem nhưng
rồi cuối cùng việc mua bán cũng không thành vì họ đòi giá khá cao. Sau khi
quan sát kỹ càng, tôi điện thoại cho Helmsley, và chúng tôi bắt đầu thương
lượng. Cuối cùng, chúng tôi đi đến thống nhất với một giá mà tôi nghĩ là
vừa phải, dựa trên lợi tức của khách sạn này.

Tôi có một thuận lợi mà ít người biết đến: Khi đóng cửa khách sạn
Barbizon-Plaza, tôi có thể chuyển toàn bộ nhân viên và phần lớn khách hàng
của nó sang St. Moritz, vì đây là khách sạn còn lại duy nhất có giá thuê
trung bình trên đại lộ Central Park South. Tôi hình dung rằng số lượng
phòng được thuê và doanh thu của St. Moritz sẽ gia tăng 25% so với trước
kia.

Tôi nhận khách sạn St. Moritz vào tháng 9-1985, và đóng cửa Barbizon
ngay sau đó. Trong năm đầu tiên, doanh thu của St. Moritz tăng 31%, và nhờ
quản lý có hiệu quả hơn, lợi nhuận của nó đã tăng gấp bốn lần so với trước
kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.