NGHỆ THUẬT ĐÀM PHÁN - Trang 200

Trong khi đó, vụ kiện của những người thuê nhà vẫn tiếp diễn, nhưng nó
không còn đe dọa gì đến kế hoạch của tôi cả vì tôi không còn giữ ý định
thuyết phục họ dọn đi để san phẳng tòa nhà này. Tuy nhiên, nhiều luật sư
của tôi khuyến nghị tôi nên tìm cách kết thúc vụ kiện này nhưng tôi từ
chối. Tôi không thể chấp nhận việc những người thuê nhà vận dụng những
cáo buộc tôi quấy rối họ để thủ lợi.

Tháng 8-1985, tòa án tối cao liên bang phán quyết rằng không có bằng
chứng về việc tôi quấy rối những người thuê nhà. Tháng 12-1986, tòa kháng
cáo cũng giữ nguyên phán quyết này.

Các luật sư bắt đầu đề cập đến những phương hướng để dàn xếp vụ kiện.
Cuối cùng, vào cuối năm 1986, hầu hết những người thuê nhà đồng ý bãi
nại. Về phần mình, tôi đồng ý chấm dứt các thủ tục trục xuất và lập những
khế ước thuê nhà mới với họ. Tôi cũng chấp nhận miễn cho họ ba tháng tiền
thuê nhà, và đổi lại, họ đồng ý trả tiền thuê nhà cao hơn. Tổng số tiền thuê
nhà cao hơn này là hơn 150.000 đô-la.

Trong khi đó, tôi bắt đầu việc cải tạo khách sạn Barbizone-Plaza và đổi tên
nó thành Trump Parc. Chỉ trong vài tuần lễ, những ô cửa sổ nhỏ của
Barbizon đã biến thành những cửa sổ lớn, mang lại cho các căn hộ và phòng
khách sạn một tầm nhìn quang đãng và rất đẹp. Toàn bộ nội thất của khách
sạn đều được làm mới hoàn toàn, nhưng những chi tiết và các trang trí bên
ngoài vẫn được giữ nguyên, kể cả chiếc vương miện bằng đá ở trên nóc tòa
nhà cũng được phục chế lại với chi phí khoảng mười triệu đô-la.

Chúng tôi dự định dự án này sẽ hoàn tất vào mùa Thu năm 1987, nhưng các
căn hộ đã được rao bán từ tháng 11-1986. Trong vòng tám tháng, chúng tôi
đã bán được gần 270 căn, chiếm 80% tổng số căn hộ; trong đó, có người
mua một lúc bảy căn hộ với giá hai mươi triệu đô-la. Tổng cộng, chúng
tôi thu được hơn 240 triệu đô-la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.