NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 232

nhạc và bọn con gái và toàn bộ mấy chuyện hay ho mà Josh làm vào
hè rồi kể từ khi bỏ học ở trường nhạc. Chúng tôi nói về việc cùng
nhau chơi trong một ban nhạc và chuyển tới thành phố New York —
một giấc mơ bất khả thi vào thời điểm đó.
Chúng tôi khi ấy chỉ là những đứa trẻ.

“Nhảy từ trên này xuống có sao không nhỉ?” tôi hỏi sau một lúc

im lặng, hất đầu về phía mỏm đá nằm ngay trên mặt hồ.
“Ừ,” Josh trả lời, “chúng nó vẫn làm thế suốt.”
“Anh có chơi không?”
Anh nhún vai. “Có thể. Để xem đã.”

Một lúc sau, Josh và tôi tách ra. Tôi bị hấp dẫn bởi một cô nàng

châu Á xinh xắn thích trò chơi điện tử, mà với tôi, một đứa xì tin lập
dị, thì na ná như là được trúng vé số vậy. Con bé chả có hứng thú gì
với tôi sất, nhưng cô nàng cũng khá là thân thiện và vui vẻ trò chuyện
với tôi, nên tôi cứ nói thôi. Sau vài cuốc bia, tôi gom đủ dũng khí để
rủ nàng lên nhà trên lấy thức ăn với tôi. Cô nàng đồng ý.

Khi chúng tôi bò lên đồi, tôi va vào người Josh khi ấy đang trở

xuống. Tôi hỏi anh có muốn ăn gì không, nhưng anh từ chối. Tôi hỏi
anh tí nữa tôi tìm anh ở đâu. Anh mỉm cười và nói, “Hãy tự mình tìm
kiếm sự thật, và tôi sẽ gặp cậu ở đó!”

Tôi gật đầu và làm mặt nghiêm chỉnh. “OK, em sẽ tìm anh ở đó,”

tôi trả lời, cứ như thể ai cũng biết chính xác sự thật là gì và làm thế
nào để có được nó.

Josh bật cười và đi bộ xuống đồi về phía mỏm đá. Tôi cũng cười và

tiếp tục leo lên đồi về phía ngôi nhà.

Tôi không còn nhớ mình ở trong nhà bao lâu nữa. Tôi chỉ còn nhớ

được rằng khi cô gái kia và tôi quay trở ra, mọi người đều đã giải tán
và có tiếng còi xe cấp cứu. Bể bơi vắng tanh. Mọi người đang chạy
xuống dưới đồi về phía bờ hồ bên dưới mỏm đá. Có những người đã
ở dưới nước. Tôi có thể thấy vài gã đang bơi vòng quanh. Trời tối lắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.