NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 111

chúng”. Blake giờ đây lại cảnh báo rằng nghệ thuật hiện thực và thuyết nhân
quả khoa học là những thần tượng đá mới, và người phương Tây sẽ chia sẻ mối
nguy của người tạc thần tượng đá cổ xưa ở chỗ “họ trở thành cái mà họ nhìn
thấy”.

Blake là một trong số hiếm hoi các nhà thơ đồng thời lại là nghệ sĩ tạo hình.

Trong triều đại lâu dài của nền nghệ thuật theo phép phối cảnh, việc ông từ
chối vẽ các hình dạng theo đúng mối quan hệ chính xác về phối cảnh thật là
một điều nổi bật. Cho đến thời hiện đại, hầu hết các nhà phê bình nghệ thuật
đều coi thường các bức họa và tranh khắc của Blake, xem chúng là trẻ con và
nguyên sơ, cho rằng kĩ thuật của ông là thô vụng. Chỉ có một nhà phê bình đã
nhận xét về triển lãm cá nhân duy nhất của ông (do chính Blake tự đứng ra thu
xếp), và nói rằng ông là:

“... một kẻ điên bất hạnh, mà bản tính hiền lành
đã cứu khỏi chuyện bị nhốt vào một chỗ, và vì
vậy đã không được công chúng để ý... Thế rồi
hăng lên, con người đáng thương này tưởng
tượng ra rằng mình là một bậc thầy vĩ đại, và vẽ
ra mấy bức họa khốn khổ ... Mấy thứ đó anh ta
gọi là Triển lãm, xuất bản một danh mục về nó,
hay đúng hơn là một mớ hổ lốn những điều
nhảm nhí, vô nghĩa, thậm chí rỗng tuếch, một
Cơn phun trào điên dại của một bộ não loạn
trí,.”.

Trong một tác phẩm của mình. Blake đã lấy Newton làm chủ đề. Ông vẽ nhà

vật lí lừng danh này trần như nhộng, ngồi còng lưng dưới đáy biển, hoàn toàn
ngập trong đại dương không gian và thời gian của mình. Trong tranh của
Blake, Newton có vẻ như đang trầm tư tập trung suy tưởng, quy giản thế giới
về chỉ còn là một dãy phép tính với một cái compa đo trong và một cái compa
đo ngoài.

Blake tất nhiên đã có một quan điểm về thời gian và không gian rất khác so

với Newton lẫn cả Kant. Newton và Kant coi không gian là không gian Euclid

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.