tách biệt, cái này không hề ảnh hưởng tới cái kia. Không gian và vật chất cũng
như vậy, chúng không tác động qua lại với nhau, không gian không tương tác
với các vật thể đặt ở trong nó.
Newton cũng khẳng định rằng thời gian là tuyệt đối: một dòng sông chảy
không ngừng, không gì ngăn cản nổi và xuôi mãi theo một hướng. Thậm chí
mặc dù cảm nhận của con người về thời gian có thể khác nhau, tùy thuộc vào
việc bạn đang ngồi trên ghế chữa răng hay trên chiếc đu quay nhào lộn, bản
thân thời gian vẫn tồn tại bên ngoài ý thức. Thời gian được coi là một dòng
chảy thẳng tắp, vượt lên trên mọi công việc của Con người, với tốc độ thay đổi
mãi mãi là bất biến. Một phút trôi qua theo một chiếc đồng hồ tưởng tượng đặt
trên sao chổi Halley đang vùn vụt lao đi cũng dài bằng một phút theo chiếc
đồng hồ trong bếp nhà bạn.
Theo vật lí Newton, vì không gian và thời gian là cố định và không đổi, nên
ánh sáng phải là người đưa tin, di chuyển trong không gian từ chỗ này sang
chỗ khác, trong một khoảng thời gian nhất định. Để đo được vận tốc của ánh
sáng trong mô hình này, cần phải xác định rõ người tiến hành đo ở trạng thái
nghỉ, chuyển động cùng chiều hay ngược chiều với chùm sáng. Nơi đo tốt nhất
vận tốc của ánh sáng được cho là từ vị trí nghỉ tuyệt đối, và vị trí này được coi
là ở trong ether. Chừng nào còn liên quan đến người đo, thì ether đã tạo ra một
mặt bằng lí tưởng, bất động tuyệt đối. Vào đầu thế kỉ mười chín, Augustin
Fresnel đã sử dụng thành công khái niệm nghỉ tuyệt đối này để tính được vận
tốc của ánh sáng là 300.000 km/s
)
, trong vật lí được biểu diễn bằng kí hiệu
chữ c.
Các quan niệm của Newton về không gian, thời gian và ánh sáng là một
phần của khối kiến thức tiên nghiệm của chúng ta. Chúng có vẻ hiển nhiên là
đúng và khẳng định lí trí thông thường của chúng ta. Einstein đã lật ngược mọi
cái khi tuyên bố rằng không gian và thời gian là tương đối, chỉ có vận tốc của
ánh sáng là không thay đổi mà thôi. Toàn bộ thuyết tương đối hẹp của ông dựa
trên hai định đề bề ngoài có vẻ khá đơn giản. Định đề thứ nhất nói rằng các
định luật vật lí đều có dạng như nhau trong tất cả các hệ quy chiếu quán tính
(nghĩa là không có một hệ quy chiếu ưu tiên nào - hay một chỗ nào trong ether
- là ở trạng thái nghỉ tuyệt đối cả). Định đề thứ hai nói rằng vận tốc ánh sáng là
không đổi đối với mọi người quan sát, bất kể họ chuyển động nhanh chậm và