NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 390

Mặc dù đã tạo ra được nền móng hữu hiệu cho sự phát triển về sau này của

hầu hết các lĩnh vực tri thức, nhưng người Hi Lạp cổ đại lại chưa xây dựng
được một lí thuyết chính xác về cơ học hay lực hấp dẫn. Thất bại này của họ
phần lớn do thái độ khinh rẻ của họ đối với lao động chân tay. Các triết gia
quan niệm rằng việc bẩn tay làm thí nghiệm là không thích hợp đối với họ.
Chỗ của họ là ngồi dưới tán cây râm mát và giải quyết các vấn đề qua suy lí,
luận đoán, diễn dịch. Hi Lạp có nhiều nô lệ để thực hiện lao động cơ bắp, và
một người tự do không tham dự vào một hoạt động hạ thấp phẩm giá như thế.

Mặc dù đã đưa ra nhiều lí luận sai lầm về cơ học của chuyển động và lực

hấp dẫn, nhưng các nhà tư tưởng Hi Lạp thực sự đã bắt đầu công cuộc tìm hiểu
bản chất của các lực này mà không có trợ giúp gì từ đỉnh núi Olympus. Thế
nhưng, ngay cả khi các triết gia còn chưa vật lộn với những câu hỏi này, thì các
nhà điêu khắc Hi Lạp đã đạt được tiến bộ đầy ý nghĩa trong việc đối phó với
lực hấp dẫn. Từ thế kỉ thứ sáu trước CN, họ đã bắt đầu giải phóng những hình
tượng của mình ra khỏi khối đá đã cầm tù điêu khắc Ai Cập, bằng cách tạc nên
những bức tượng đứng tự do gọi là kouri, không còn cần phải cẩn thận ôm chặt
lấy khối đá nữa. Trong khoảng thời gian ba trăm năm, từ năm 700 đến năm 400
trước CN, các nhà điêu khắc Hi Lạp ngày càng có khả năng làm cho các bức
tượng của họ đứng được trên đôi chân của chúng. Dõi theo quá trình tiếp nối
nhau của điêu khắc tượng từ Ai Cập đến Hi Lạp, chúng ta có thể nhìn thấy
được hình ảnh “đứa trẻ tập thể của nền văn minh phương Tây” đã học đi như
thể nào. Trong giai đoạn này, khi tay nghề ngày càng trở nên khéo léo, các nhà
điêu khắc Hi Lạp càng ngày càng tỏ ra bạo dạn hơn, ngày càng thách thức cái
lực hấp dẫn bí hiểm đó.

Các nhà kiến trúc Hi Lạp cũng có mối quan tâm tương tự đối với chủ đề về

lực hấp dẫn và những đền đài tao nhã của họ, tiếp theo các kim tự tháp đồ sộ
của Ai Cập, là hiện thân của mối quan tâm và cách giải quyết tinh tế của họ đối
với lực này. Giữa các hàng cột khắc rãnh, những khoảng không gian trống dưới
mũ cột (là cấu trúc xà đá được các cây cột đỡ nằm ngang ở phía trên) đã cho
phép ánh sáng lọc qua một kiến trúc như được trổ lỗ cửa sổ. Tương tự như tất
cả những cái khác, người La Mã đã bắt chước và hoàn thiện thêm các quy ước
kiến trúc Hi Lạp. Hai cách tân quan trọng nhất của họ là vòm cổng bằng đá và
sáng chế ra bê tông. Bởi vì vô số kiểu vòm hiển hiện trong tự nhiên, từ các tổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.