NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 93

thể cần sử dụng và nói thêm: “Hãy so sánh chúng với tình cảm của chính ông
và rồi rút ra Câu Trả lời mà ông thấy là đúng đắn nhất. Ông không cần phải
gắn tên mình vào nó”. Cứ như vậy, bằng việc bôi bác nhân cách và ẩn giấu
mình đi, Newton kiên trì đấu tranh để cuối cùng Hội Hoàng gia phải trao một
cách đúng đắn cho ông cái vinh dự chính thức là người phát minh ra công cụ
toán học vô cùng giá trị đó, mặc dù Leibniz là người công bố nó trước.

Xung khắc giữa Leonardo với Michelangelo cũng bộc lộ đầy đủ không kém

sự khác biệt về tính cách của Leonardo và Newton. Theo lời Vasari, Leonardo
và Michelangelo rất không ưa nhau. Leonardo, người khoái lối ăn mặc cầu kì
và lúc nào cũng diện những mốt thời thượng nhất, thường buông những lời
bình phẩm cạnh khoé về cái vẻ ngoài thô mộc như nhà quê mà Michelangelo
thường thể hiện trong bộ quần áo làm việc của nhà điêu khắc phủ một lớp bụi
đá nhờ nhờ. Những lời nhận xét ấy đến tai Michelangelo và chúng chẳng làm
ông thân thiết gì thêm với nhà họa sĩ. Khi Michelangelo biết được tin Quận
công Sforza, tổng trấn Milan, đã đặt Leonardo đúc một bức tượng kị sĩ, ông
cười khẩy khinh miệt, cho rằng gã họa sĩ tài tử ấy sẽ không bao giờ có thể hoàn
thành nổi một công việc như vậy.

Leonardo, tất nhiên, quyết chí thực hiện bằng được nhiệm vụ này. Đã có rất

nhiều tượng đài người cưỡi ngựa, và Leonardo quyết tâm sáng tạo ra một cái gì
đó mà thế giới chưa từng được chứng kiến. Ông quyết tạo ra một tác phẩm
không những chỉ có một vẻ đẹp kì vĩ mà còn là bức tượng người cưỡi ngựa lớn
nhất, táo bạo nhất mà con người đã từng nghĩ ra.

Khi Leonardo hoàn thành bàn mẫu bằng đất sét, bức tượng trông huy hoàng

đến mức dân chúng vật nài ông cho đặt nó ở quảng trường chính của thành phố
để mọi người chiêm ngưỡng nó trong nắng. Trong khi đó, người nghệ sĩ bận
bịu với những chi tiết kĩ thuật của việc đổ khuôn và thông báo cho người bảo
trợ là Quận công Sforza rằng ông cần khoảng một trăm nghìn cân đồng. Sforza
ngoan ngoãn bắt đầu cho thu thập một khối lượng lớn đến sửng sốt thứ kim
loại đắt tiền ấy, nhưng cũng không quên phàn nàn về việc đã dở hơi đặt làm
một bức tượng lớn và tốn kém đến vậy. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, Sforza
thấy mình đang bị áp lực của các quân đoàn nước Pháp đe doạ sát cổng thành
nhà mình. Ông ta bèn chuyển mục đích đối với số đồng đã gom góp định làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.