NGHỊCH LÂN - Trang 101

Thôi Tiểu Tâm cảm động, nói:

- Cảm ơn cậu đã tin tưởng tôi như vậy.

- Chúng ta là bạn bè, không phải vậy sao?

Lý Mục Dương cười nói:

- Giống như cậu tin tưởng có thể còn cứu vớt tôi ở phương diện học tập.

Tôi cũng tin tưởng nhân phẩm của cậu, tin tưởng không phải cậu cố ý muốn
vứt tôi ở lại đó.

- Là người nhà tôi mang tôi ra ngoài.

Thôi Tiểu Tâm giải thích, nàng cảm thấy mình thiếu Lý Mục Dương một

lời xin lỗi, đây cũng là nguyên nhân mà nàng muốn đến thăm Lý Mục
Dương:

- Lúc rời đi tôi đã hôn mê, không có bất kỳ phản kháng nào.

- Tôi hiểu.

Lý Mục Dương khoát tay áo:

- Tôi có thể nghĩ đến cảnh như thế.

- Vậy…

Thôi Tiểu Tâm nghĩ, đã đến lúc mình nên rời khỏi phòng bệnh sao?

Mặc dù ngày hôm đó Lý Mục Dương tỏ ra anh dũng bao nhiêu thì dù

sao hắn cũng là một người bình thường.

Tên sát thủ kia đã tìm được hành tung của mình, lần này đánh lén thất

bại , sợ là còn có thể dùng nhiều thủ đoạn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.