NGHỊCH LÂN - Trang 117

- Em và chị sẽ đến đó anh xuất viện.

Lý Mục Dương cười khổ , nói:

- Anh chỉ tò mò hỏi một chút mà thôi, tại sao em lại đắc ý như vậy? Anh

đã thu thập xong, chúng ta trực tiếp đến trường luôn hay sao?

- Đương nhiên rồi.

Lý Tư Niệm gật đầu:

- Sắp thi tốt nghiệp rồi, anh cũng không thể trốn học nữa. vạn ông trời

không có mắt , tất cả đáp án đều bị anh đoán đúng thì sao? Anh suy nghĩ
một chút, ngay cả sắm sét cũng có thể bổ trung anh, loại chuyện này cũng
không phải hoàn toàn không có khả năng.

Ánh mắt Thôi Tiểu Tâm cổ quái nhìn Lý Tư Niệm, muốn nói nhưng lại

thôi.

Lý Tư Niệm nghĩ Thôi Tiểu Tâm đang trách mình tại sao lại nói như vậy

với anh của mình, nàng lắc lắc cánh tay của Thôi Tiểu Tâm, nói:

- Chị Tiểu Tâm, không cần lo lắng, em và anh nói như vậy đã thành thói

quen, anh ấy có năng lực chịu đả kích rất mạnh, chị có muốn thử một chút
hay không?

"------- "

Chứng kiến Thôi Tiểu Tâm không muốn thử , Lý Tư Niệm liền vẫy vẫy

tay với Lý Mục Dương, nói:

- Đi thôi , đến trường .

Sau đó vẻ mặt nàng tỏ ra đắc chí kéo lấy tay của Thôi Tiểu Tâm liền đi

ra ngoài .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.