NGHỊCH LÂN - Trang 174

Lý Mục Dương biết , chính câu nói vô tâm kia của mình đã làm tổn

thương Lý Tư Niệm.

Nói cách khác, không đến 1s nàng sẽ biến thành một con rắn độc giương

nanh múa vuốt.

- Oh, áo ngủ của Tư Niệm thật đẹp, mới mua à?

Lý Mục Dương lại bắt đâu sử dụng chiêu đường cong cứu quốc, trước

kia mỗi lần hắn dùng chiêu này thì Lý Tư Niệm đều sẽ đầu hàng.

- Lý Mục Dương, bộ đồ này em đã mua mấy ngày rồi, đêm qua còn mặc

đến phòng anh ngồi nửa ngày, rốt cuộc là ánh mắt của anh có chú ý đến em
không?

Lý Tư Niệm nhảy đến trên giường , nắm một cái gối bắt đầu đánh vào

đầu Lý Mục Dương.

- Anh đầu hàng, anh đầu hàng.

Lý Mục Dương nhanh chóng ôm đầu nhận thua.

- Đúng rồi, đêm qua thấy được em mặc áo ngủ này tối, anh vốn cảm

thấy em mặc đồ gì cũng đều dễ nhìn nhưng mà khi em mặc bộ đồ ngủ này
thì trong thật kute.

Lý Tư Niệm càng đánh thêm, cắn răng nghiến lợi nói:

- Anh cái tên ngốc này, anh nói em kute là sao? Có phải anh ghét em

mông không ra mông, ngực không ra ngực không? Có phải anh cảm thấy
khuôn mặt của em rất ngây thơ không? Tại sao chưa bao giờ em nghe anh
thổi phòng chị Tiểu Tâm là kute đây?

"——"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.