NGHỊCH LÂN - Trang 183

Lý Tư Niệm kéo lấy cánh tay của Lý Mục Dương, hỏi:

- Chị Tiểu Tâm nói có rất nhiều thứ chị ấy không dạy anh nhưng anh lại

có thể làm được, không học cũng biết, là chuyện gì? Chẳng lẽ trước kia anh
đều lén mà học sao?

Lý Mục Dương lắc lắc đầu , nói:

- Anh cũng không biết chuyện gì . Cảm giác trong đầu có thêm rất nhiều

thứ mà không giải thích được, có đôi khi cảm giác mình đã sống qua một
đời, rất nhiều lần khi thấy thứ gì đó lần đầu tiên đều có thể buột miệng nói
ra nó là cái gì hoặc có lai lịch gì. Giống như những bài tập trên sách, có một
số bài Tiểu Tâm đã nói qua nhưng mà nó đã tồn tại trong đầu của anh. Tuy
rằng quá trình suy tính thì có hơi khó nhưng mà cuối cùng vẫn tìm ra được
đáp án.

- Chẳng lẽ anh bị thần tiên nhập vào?

Lý Tư Niệm cười hì hì:

- Thần tiên nào mà ngốc như vậy? Tại sao lại nhập vào một người đen

như cục than như anh?

"—— "

- Được rồi, anh là người đẹp nhất trong những người đen như cục than.

Lý Tư Niệm đánh giá gò má của Lý Mục Dương, nói:

- Kỳ thật ngũ quan của anh rất đẹp, đây là gien từ cha mẹ, anh xem bộ

dạng xinh đẹp của em là biết. Đợi sau khi làn dà của anh trở nên anh thì anh
sẽ là một soái ca, nếu không lần sau khi ra khỏi cửa thì em sẽ trang điểm,
bôi một lớp phấn lên người anh?

- Như vậy thì phải bôi toàn thân mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.