"Không thể khinh thường". Ánh mắt Yến Bá Lai dịu đi, nhìn con trai
của mình là Yến Tương Mã, nói: "Thôi gia có cô gái mới lớn này, chỉ sợ
một số người có ý đồ riêng cố gắng tiếp cận. Đến lúc đó xử lý không tốt, lại
là một trận thiên đại tai hoạ. Thiên Đô gần đây cũng không yên ổn, Thôi gia
muốn kết minh cùng với Tống gia, mà Tiểu Tâm lại cùng vị “Tống gia mỹ
ngọc” kia của Tống gia là Tống Đình Vân lại là thanh mai trúc mã cùng
nhau lớn lên cho nên hai nhà đều có ý định ghép bọn họ thành một đôi. Lần
này Tiểu Tâm hồi kinh, sợ là việc này sẽ đăng lên nhật báo. Sau đó, ngàn
vạn lần không được sinh ra những chuyện ngoài ý muốn".
"Tiểu Tâm đính hôn với Tống Đình Vân sao?". Vẻ mặt Thôi Tân Từ
ngạc nhiên, hỏi: "Chuyện lớn như vậy tại sao tôi lại không có chút tin tức
nào?".
"Vẫn còn đang trong thương nghị, rốt cuộc có được hay không cũng
phải đợi hai lão gia tử của hai nhà Thôi - Tống gật đầu đồng ý mới được. Vị
lão thái gia kia của Tống gia năm đó rung chuyển trời đất tuổi tác hơn trăm,
gần đây bệnh cũ phát tác, nghe nói trạng thái thân thể rất kém, có thể qua
được mùa đông năm nay hay không cũng không ai dám nói trước được.
Dưới tình huống như vậy, Tống gia cần một sự trợ giúp lớn để vượt qua óng
gió khi lão thái gia mất đi, chỉ sợ là Tống gia bên kia càng coi trọng cuộc
hôn nhân này".
"Tống Đình Vân có biệt danh là “Tống gia mỹ ngọc”, dung mạo cùng
khí chất không thể soi xét nữa, hơn nữa lại là người đầu tiên trong những
người trẻ tuổi bước vào Nhàn Vân cảnh, là một trong những người trẻ tuổi
được đế quốc coi trọng. Nếu thật sự Tiểu Tâm cùng hắn thành vợ thành
chồng thì cũng không tính là ủy khuất gì". Vẻ mặt Thôi Tân Từ mang theo
nét cười, nàng cao hứng khi cháu gái của mình có thể tìm được nơi tốt để
gả.
"Nhưng chuyện như vậy không phải là nên thương lượng lại với Tiểu
Tâm sao? Tiểu Tâm ngoài mềm trong cứng, tính khí quật cường, nếu trong