NGHỊCH LÂN - Trang 271

"Tôi sẽ tiếp tục ngăn hắn lại, bà và hai đứa nhỏ nhân cơ hội chạy đi. Tư

Niệm, mang theo mẹ và anh của con chạy đi".

"Cha...". Lý Tư Niệm mặt đầy nước mắt mà khóc nói: "Con không đi, để

con lên cho...".

"Đi nhanh lên". Lý Nham khàn giọng quát.

"Cha...".

"Còn muốn chạy?". Quạ Đen cười ha ha, nói: "Thật xin lỗi, sợ là hôm

nay các ngươi ai cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn.

Bộ quần áo đen trên người Quạ Đen không gió mà trở nên bồng bềnh,

thân thể của y hóa thành một đoàn khói đen, sương mù màu đen tràn ngập,
rất nhanh liền bao phủ cả tiểu viện.

Càng kỳ quỷ chính là khói đen ngưng tụ không tan, chúng nó giống như

là một lớp màn che bao phủ cả tiểu viện, gió thổi không tiến vào được, mưa
rơi không xuyên vào được.

Không chỉ có như thế, bên trong sương mù màu đen truyền đến tiếng vỗ

cánh của chim.

Sét đánh ầm ầm, âm thanh ầm ĩ.

Mắt thường khó có thể thấy được, nhưng lỗ tai có thể nghe được tiếng

những con chim này đang bay thẳng về phía Lý Mục Dương.

Lý Tư Niệm chưa bao giờ trải qua cảnh như vậy, nàng cũng không có

bất kỳ kinh nghiệm chiến đấu nào.

Vừa rồi Quạ Đen vọt về phía nàng, nàng chỉ biết vung quyền đánh ra.

Nhưng lần này ngoại trừ Quạ Đen vọt tới, còn có từng đàn chim lớn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.