NGHỊCH LÂN - Trang 336

Lý Mục Dương khuyên giải an ủi mẹ mình, lại cho mẹ mình uống chén

thuốc giải độc, cuối cùng cũng đã giải quyết xong chuyện trong nhà.

Lý Mục Dương đi đến bên cạnh Yến Tương Mã, vẻ mặt cảm kích nói:

-Yến đại thiếu, lần này đa tạ anh đã giúp tôi chiếu cố người nhà, phần ân

tình này tôi ghi ở trong lòng. Ngày sau nếu có cơ hội, tôi sẽ báo đáp.

-Quá khách khí. Quá khách khí.

Yến Tương Mã cười ha hả khoát tay, nói:

-Tất cả mọi người là người trẻ tuổi, cậu lại là bạn họ của Tiểu Tâm, mọi

người liền đều là người một nhà. Đừng gọi là Yến đại thiếu này Yến đại
thiếu nọ, danh xưng kia là cho người bên ngoài gọi, còn cậu thì cứ gọi là
anh họ như trước kia là được.

-Được rồi anh họ.

-Đúng thôi, nên như vậy. Đúng rồi, tôi đi lên lầu nhìn xem Tư Niệm hiện

tại tình huống thế nào, sau khi uống thuốc xong sẽ bị đau bụng, chỗ của tôi
còn có một viên thuốc của Đạo gia…

Yến Tương Mã còn chưa nói xong thì đã muốn chạy lên lầu.

-Yến Tương Mã, anh đứng lại cho tôi.

Lý Mục Dương ở phía sau hét lớn.

-Tôi chỉ muốn đi nhìn…

-Không được.

Lý Mục Dương ngăn Yến Tương Mã lại.

-Để tôi đứng ở trước cửa thể hiện sự quan tâm của tôi được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.