NGHỊCH LÂN - Trang 87

- Đợi sau này em kiếm được việc làm, có tiền em nhất định sẽ mời bác sĩ

có tiếng nhất của đế quốc đến phẫu thuật thẩm mỹ cho anh.

- Khuôn mặt của anh thật sự không tới mức …đó chứ?

Lý Mục Dương cảm thấy mình thở cũng đau nữa rồi.

- Còn tốt đó chứ?

Lý Tư Niệm nhếch môi nở nụ cười , ôm bả vai Lý Mục Dương nói:

- Dù sao em cũng đã xem quen rồi, cho dù toàn thế giới đều thấy anh

xấu thì em sẽ cảm thấy rằng mắt bọn họ đã bị mù.

- Không hổ là em gái của anh.

Vẻ mặt của Lý Mục Dương tỏ ra hạnh phúc, hơi ngượng ngùng mà nhìn

Lý Tư Niệm , nói:

- Anh muốn hỏi em một vấn đề nhưng mà không cho em cười.

- Anh, anh cứ yên tâm đi, khi nào thì em cười anh chưa?

Lý Tư Niệm vỗ vỗ vào bộ ngực sữa của mình.

- Thật sự không cười?

- Thật sự không cười .

- Vậy được rồi.

Lý Mục Dương sắc mặt trở nên hồng , ánh mắt có chút trốn tránh , thanh

âm suy yếu hỏi:

- Em có cảm thấy anh giống như một con cự long không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.